Âu Dương Thiên Minh cùng Triệu Nhã hoàn toàn không có bất kỳ liên quan nào, mà Triệu Nhã lại bị hắn bắt đi, không thể nghi ngờ là bởi vì Diệp Khiêm. Hồ Hội nếu như điểm này cũng nghĩ không được thì nàng cũng không có khả năng đứng ở vị trí cao như hôm nay.
Hồ Hội cũng không có chờ đợi Tần Nguyệt trả lời, hỏi tiếp: "Biết rỏ vị trí của Âu Dương Thiên Minh không?"
Gật gật đầu, Tần Nguyệt hồi đáp: "Ở một nhà máy hóa chất bỏ hoàng ở vùng ngoại ô phía Bắc, thám tử Hồng Môn truyền đến tin tức, Diệp Khiểm đã đến đó rồi."
Hồ Hội nhẹ gật đầu, cũng không có sốt ruột muốn Tần Nguyệt phái người đi trợ giúp Diệp Khiêm. Ý nghĩ của nàng tự nhiên giống như Tần Nguyệt, Diệp Khiêm đã một mình đi qua, nhất định là yêu cầu của Âu Dương Thiên Minh, nếu như mình lại phái người đi qua, chỉ sợ ngược lại sẽ mang đến cho Diệp Khiểm phiền toái không cần thiết, hiện tại duy nhất có thể làm là tin tưởng Diệp Khiểm, tin tưởng hắn có thể bình yên vô sự đem Triệu Nhã cứu ra. Về phần kết cục của Âu Dương Thiên Minh, đây không phải là chuyện nàng quan tâm, sống hay chết của hắn đều không có quan hệ gì với nàng.
An ủi vỗ vỗ bả vai Tần Nguyệt, Hồ Hội nói: "Ngươi yên tâm đi, bọn hắn sẽ bình an vô sự."
Tần Nguyệt ngẩng đầu nhìn Hồ Hội nhẹ gật đầu.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Tần Nguyệt thủy chung không cách nào bình tĩnh được, ngược lại Hồ Hội phảng phất giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1653954/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.