Lâm Nhu Nhu vẻ mặt hạnh phúc, nói: "Anh nói ai là vợ bé, ta thế nhưng mà còn không có có đáp ứng gả cho ngươi."
"Không thể nào? Không lẽ la anh tự đa tình?" Diệp Khiêm giả bộ vẻ mặt bi thương nói, "Như vậy sẽ tổn thương tâm linh yếu ớt của anh đó."
"Không có một câu hứa hẹn mà đòi em làm vợ của anh. Mơ đi." Lâm Nhu Nhu liếc Diệp Khiêm nói.
Hắc hắc nở nụ cười, Diệp Khiêm nói ra: "Sao có thể chứ, tình cảm anh giành cho em có Nhật Nguyệt chứng giám a, kiếp nầy nếu không phải là em thì anh sẽ không cưới vợ."
Đang khi nói chuyện, thì thấy bốn tên nam tử trẻ tuổi hướng bọn họ bên này đi tới, đầu lĩnh đúng là Lý Đông. Trông thấy hắn, Diệp Khiêm có chút nở nụ cười, xem ra tiểu tử này là đến đưa tiền."Diệp tiên sinh!" Lúc đến trước mặt Diệp Khiêm, Lý Đông rất khách khí kêu một tiếng.
Diệp Khiêm nhẹ gật đầu, quay đầu nhìn lão tía nói: "Lão tía, ngươi cùng Tiểu Tuyết ở trên xe chờ ta, ta cùng bằng hữu nói vài câu."
Lão tía nhìn mấy người Lý Đông, tuy thấy bọn hắn cách ăn mặc đều không giống như là người tốt lành gì, nhưng lão tin tưởng Diệp Khiêm làm việc có chừng mực, nhẹ gật đầu, liền cùng Hàn Tuyết chui vào trong xe. Diệp Khiêm lườm Lý Đông, hướng một bên đi đến. Bọn người Lý Đông cuống quít đi theo.
"Diệp tiên sinh, chúng ta đã chuẩn tiền bị xong, nơi này là hai vạn, không biết có đủ hay không?" Lý Đông cung kính đem một bao dùng giấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1653876/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.