Lúc Diệp Khiêm đi vào phòng bệnh, trông thấy trên tủ đầu giường trong phòng bệnh có một ít hoa quả cùng quà tặng, Diệp Khiêm không khỏi kinh ngạc hỏi một chút. Thế mới biết, thì ra là Tùng Đại Phú mới vừa tới thăm hỏi lão tía, hơn nữa hắn cũng đã xin lỗi lão tía và bồi thường lão tía tiền chữa trị cùng với tiền dưỡng thương. Diệp Khiêm nhẹ gật đầu, hắn không phải cái loại người không nói đạo lý, tuy Tùng Đại Phú có sai, bất quá hắn còn biết sửa sai. Mình đi tìm Tùng Đại Phú, đơn giản là đòi lại một cái công đạo cho lão tía, về phần chuyện bồi Diệp Khiêm cũng không quá quan tâm, hiện tại người ta đã thành tâm tới nhận lỗi, Diệp Khiêm cũng không nghĩ lại đi truy cứu. Hơn nữa, lão tía cũng ở một bên không ngừng nói với Diệp Khiêm cứ như vậy là được rồi. Diệp Khiêm biết rỏ lão tía lo lắng mình gặp rắc rối, cho nên liền đáp ứng. Lão tía đã già, không nên lại lại để cho hắn đi lo lắng cho mình.
Ở trong bệnh viện cùng lão tía trò chuyện một lúc, Diệp Khiêm chuẩn bị đi tìm một công việc tạm thời để làm. Chỉ cần hắn có việc làm ổn định, lão tía cũng có thể yên tâm. Lái chiếc honda vừa ra cửa bệnh viện, liền bị một đám người ngăn cản đường đi. Diệp Khiêm nhìn lướt qua, đúng là đám lưu manh hôm qua bị đánh đây mà. Có không dưới ba mươi người, Diệp Khiêm nở nụ cười tà, xem ra người ta đây là tìm đến mình trả thù.
Xuống xe, Diệp Khiêm nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1653847/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.