Vương gia, nô tì đã mang người tới rồi đây, tối nay là đêm động phòng hoa trúc của hai người, nô bì xin cáo lui…” Tiều thúy lạy Lẫm một cái rồi quay người toan bỏ đi, mặc cho Duyệt đang vô cùng phẫn nộ.
“Tiểu thúy ngươi đứng lại! ta nào có làm gì có lỗi với ngươi? Sao ngươi lại giúp hắn?” Duyệt dù thế nào cũng không thể hiểu sao tiểu Thúy lại là người của Lẫm.
“Thái tử phi, tiểu thúy biết không thể tự định đoạt số mệnh, và cũng biết chủ nhân có thể hi sinh nô tì chúng tôi bất cứ lúc nào, còn nhớ lần trước người rời khỏi phủ thái tử, thái từ gia đã dùng nô tì đề dụ người ra mặt, nô tì muốn hỏi thái tử phi, người lúc ấy có thật không biết rằng sinh mạng của tôi đang nằm trong tay người?” Tiểu thúy càng nói càng kích động nhìn gương mặt kinh ngạc của Duyệt.
“Tiểu thúy, chuyện đó không như ngươi nghĩ đâu, ta lúc đo…”
Duyệt biết Tiểu thúy đang hiểu nhầm mình, cô lúc ấy không phải không quan tâm đến sinh mạng của tiểu thúy, mà cô biết Hàn nhìn thấy dòng chữ đỏ cô để lại trên tờ cáo thị chàng nhất định sẽ tha cho tiểu thúy, hoàn toàn không ngờ tiểu thúy vì thế mà mang lòng hận cô.
“là thế nào? Lúc ấy thái tử phi đã không xuất hiện, nếu như tam vương gia không kịp thời cầu xin cho nô tì, nô tì sớm đã bị giết chết trong tay thái tử bệ hạ rồi, nên nô tì nợ tam vương gia một mạng, hiện giờ, là lúc nô tì báo đáp ngài!” tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-ac-ba-thai-tu-phi/1562174/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.