Mặt trời bắt đầu lặn về phía tây, ánh sáng của một nửa bầu trời đã bị dập tắt, có lẽ chỉ khoảng nửa canh giờ nữa, toàn bộ sắc trời sẽ trở nên âm u. lúc này một con tuấn mã chạy vào trong rừng, BTN cùng TDD đã trải qua chặng đường mất mấy ngay, cuối cùng cũng tiến được đến địa phận của Đông Hưng quốc.
“DD, chỉ cần qua cánh rừng này, thì có thể nhìn thấy cổng thành rồi.” BTN nhìn xung quanh nói.
Bọn hạ cuối cùng cũng đến được Đông Hưng quốc rồi, vẫn còn kịp trước khi đến giờ máu sói trong người hắn phát tác, Tối nay nó sẽ xảy ra, hắn nhất định phải nhanh chóng đưa được TDD đến một khách điếm, sau đó rời đi 3 ngày.
TDD mệt mỏi ngẩng đầu, luôn cảm thấy phía trước có rất nhiều nguy hiểm đang đợi, mà xung quanh cũng có nhiều tia sát khí, không biết là nàng nghĩ quá nhiều hay tại mệt mỏi nên sinh ra cảm giác như thế.
“DD, nàng không thoải mái sao? Tại sao sắc mặt lại kém như vậy?” BTN giảm tốc độ của ngựa lại, lo lắng nhìn TDD đang ngổi ở trong lòng.
Mấy hôm nay bọn họ gấp rút chạy đến Đông Hưng quốc, đã bốn ngày, mà chỉ ngủ có 6 canh giờ, hiện tại cả 2 đều đã mệt đến đầu óc choáng váng rồi, cuối cùng hôm nay cũng có thể ngủ một giấc ngon lành, nhưng là, chỉ có TDD.
“BTN, ta không sao, chỉ là có chút buồn nôn, có thể là tại đường đi quá xấu.” TDD nhẫn nại cảm giác buồn nôn nói, mấy hôm nay cũng không biết tại sao, luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-ac-ba-thai-tu-phi/1562076/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.