Người đến không phải TDD, mà là tam hoàng tử Bắc Thần Lẫm.
“tam đệ, sao lại là đệ?” BTH che dấu ánh mắt thất vọng dưới lớp vỏ lạnh lùng, ngữ khí cũng bởi vì thất vọng mà có chút lãnh đạm.
TDD cuối cùng vẫn không quay về thái tử phủ, vậy nàng rốt cuộc là đang ở đâu? Đã bốn ngày rồi, trong bốn ngày vừa rồi, trong đầu hắn toàn là bóng dáng của TDD, nụ cười hồn nhiên của TDD.
Hắn thật đúng là tên hỗn đản, rõ ràng biết cá tính của TDD là ăn mềm không ăn cứng, hắn cư nhiên lại bởi vì bực bội trong lòng mà không để ý đến nàng, chẳng trách TDD thật sự tức giận, còn bỏ đi, bây giờ thì tốt rồi, nàng nhất định sẽ không quay lại, mà hắn cũng không cách nào tìm được nàng.
“Hoàng huynh, chỉ là một nô tỳ mà thôi, không cần bởi vì liên quan đến TDD mà đổ hết tội lỗi lên đầu người khác.” Bắc Thần Lẫm khuyên nhủ.
Hắn đã biết việc TDD bỏ đi, hôm nay đến đây cũng là muốn nhìn xem TDD đã hồi phủ chưa, chỉ là còn chưa nhìn thấy TDD, đã trông thấy một màn kinh dị.
BTH còn chưa trả lời, Tiểu Thúy đã vội mở miệng cầu cứu.
“Tam hoàng tử, xin cứu nô tỳ, nô tỳ không muốn chết, Tâm hoàng tử cứu mạng.” chỉ cần có một tia hy vọng, nàng sẽ không bỏ qua, cái gì nói được đều nói, nàng vẫn còn trẻ như vậy, thật sự không muốn chết.
BTH một lời cũng không nói, kỳ thực hắn không phải thật sự muốn giết Tiểu Thúy, chỉ là hy vọng dùng biện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-ac-ba-thai-tu-phi/1562074/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.