Lãnh Vương Phủ lúc này người ra người vào nhốn nháo như một mảnh hỗn loạn, Lãnh Tiêm Trần lo lắng ngồi bên cạnh giường con Gái bảo bối của mình, chỉ sợ vừa rời đi, Lãnh Phức Hương sẽ làm ra chuyện ngốc nghếch.
Ông không thể ngờ được rằng Lãnh Phức Hương cư nhiên bị bắt đi, lại càng không thể ngờ nữ nhi bảo bối của ông có thể gặp phải sự tình này, hiện giờ ngoài nỗi lo lắng sau khi Lãnh Phức Hương tỉnh lại sẽ muốn tự sát, còn có một việc vô cùng nan giải.
Không lâu nữa, Đông Hưng quốc sẽ phái người đến đón dâu, mà Lãnh Phức Hương giờ đã không còn nguyên vẹn nữa, muốn thành thần e rằng là điều không thể, hoàng đế của Đông Hưng quốc khẳng định sẽ không chịu bỏ qua cho sự việc này.
Hơn nữa, việc này muốn tiến hành điều tra cũng không thể, Lãnh Phức Hương cũng giống như những nạn nhân trước đây của uyên ương hồ điệp, sau khi tỉnh dậy không còn nhớ được tướng mạo của thủ phạm, chỉ biết là mình đã thất thân, ngay cả một tia manh mối cũng không có.
“Thế nào rồi? quận chúa không có việc gì chứ?” Lãnh Tiêm Trần lo lắng đứng ở bên giường hỏi mấy vị thái y.
Mấy người thái y sau khi băng bó vết thương trên tay và xem xét sức khỏe xong liền vội vàng trả lời: “bẩm vương gia, vẫn may là kịp thời phát hiện, hiện giờ đã không còn nguy hiểm nữa rồi, chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày là được, chỉ sợ quận chúa vừa tình dậy, lại sẽ……”
Các thái y đối với sự việc mà Lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-ac-ba-thai-tu-phi/1562058/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.