“Thái tử điện hạ, ngươi bị thương rồi, mau truyền thái y…” Tên thị vệ cầm đầu lo lắng phân phó.
Tô Duyệt DUyệt nhìn theo hướng Tu La Sát biến mất, dần dần thu hồi lại tầm mắt, mâu quang phức tạp, ngân châm trên tay lập tức thu hồi vào cổ tay áo, khuôn mặt hồi phục lại nụ cười tà mị, vội vàng đến bên Bắc Thần Hàn.
“Ya! Thái tử gia, võ công của ngươi không phải rất mạnh sao, như nào lại bị thương vậy? xem ra ngươi cũng không lợi hại lắm mà!” Tô Duyệt Duyệt vẻ mặt ngây thơ, cười tà mị nói.
Bắc Thần Hàn trừng mắt nhìn nàng, ra lạnh tất cả các thị về lui xuống, trực tiếp kéo Tô Duyệt Duyệt vào Duyệt Tâm Các.
“Bổn vương bị thương có phải ngươi rất đắc ý hay không? Có phải nếu bổn vương chết rồi, ngươi sẽ càng vui!!” Bắc Thần Hàn phẫn nộ nói.
Nữ nhân này rõ ràng biết hắn bị thương rồi, cũng nói được vài câu dễ nghe để an ủi hắn, cư nhiên còn cười trên nỗi đau của người khác.
“Không thể, ngươi tuyệt đối không thể chết..” Tô Duyệt Duyệt vội nói.
Bắc Thần Hàn nghe thấy lời nói của nàng, sắc mặt nhất thời ấm áp hơn, ngữ khí cũng trở nên ôn tồn hơn: “Ngươi ít ra còn có lương tâm, yên tâm, ám khí này không khiến bổn vương chết được…”
“Ách… Ý của ta là ngươi tuyệt đối không thể chết ở phủ của ta, nếu như chết mời ngươi ra chỗ khác chết, nếu không thì ta lại phải tốn tiến mời đại sư đến trừ tà ma, rất tốn kém a!!!” Tô Duyệt Duyệt mắt chớp chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-ac-ba-thai-tu-phi/1562029/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.