Tú bà 1 lúc chạy ra, lại chạy vào, lại chạy ra, lại chạy vào….
“Cô nương, vị công tử đó đã ra giá 22 vạn lượng bạc rồi, cô nương có muốn tiếp tục ra giá nữa không?” Tú bà đã bị làm cho hớn hở tới mức nội thương, 22 vạn bà ta phải buôn bán trong bao lâu mới được a!!
“22 vạn, Duyệt Duyệt, tỉ không phải còn muốn tăng thêm chứ!” BẮc Thần Liệt nắm bàn tay nhỏ bé của Duyệt Duyệt hỏi.
Ánh mắt của Tú Bà lóe sáng, dường như đang chờ đợi Tô Duyệt Duyệt lên giá.
Tô Duyệt Duyệt góc miệng giật giật, phẩy phẩy tay nói: “Kẻ ngốc mới tốn 22 vạn đi mua đêm đầu tiên của 1 hoa khôi,bổn cô nương ra giá 500 lượng đã hiếm rồi, không ngờ có 1 kẻ ngu đần cư nhiên vượt mặt bổn cô nương, không đùa giỡn hắn 1 chút làm sao được a! Hắn đã nhiều tiền như vậy thì để cho hắn tiêu 1 chút tiền a!!”.
Tô Duyệt Duyệt cầm 1 bức thư đã viết sẵn đưa cho Tú Bà: “Cái này, bà giúp ta gửi cho vị công tử đó, bổn cô nương chúc hắn khai bao vui vẻ a!…”
“Duyệt Duyệt, Hóa ra tỉ là cố ý?” Bắc Thần Liệt rút cục thở phào 1 hơi, còn tưởng rằng Tô Duyệt Duyệt cùng người đó đấu đến cùng.
Tô Duyệt Duyệt cười hì hì nhìn hắn nói: “Ngươi thấy bộ dạng của ta giống kẻ ngốc lắm sao? 500 lượng bạc đã là giá cao nhất để mua hoa khôi đó rồi.. bị thần kinh mới trả giá nhiều hơn …”
Trong phòng khác —-
Bạch y công tử nhấm nháp chút rượu, chờ đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-ac-ba-thai-tu-phi/1562006/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.