“Tô Duyệt Duyệt, trò vui vẫn còn chưa bắt đầu, người đã muốn chạy trốn rồi sao?”Bắc Thần Hàn một tay giữ chặt cánh tay của nàng, cười cười nói.
Tô Duyệt Duyệt miễn cưỡng ho mấy tiếng, lại một lần nữa không chí khí nhìn hắn: “ôh, ta chỉ là thấy cảnh sắc bên ngoài đêm nay cũng không tồi, muốn ra ngoài thưởng trăng một lúc rồi lại quay vào tiếp tục nhìn cảnh sinh hoạt của các ngươi a”
Bắc Thần Hàn sao có thể không biết nàng đang suy nghĩ cái gì, góc miệng ngay lập tức cong lên: “vậy bổn vương để cho ngươi vừa thưởng trăng vừa nghe trò hay a!!”
Tô Duyệt Duyệt kinh ngạc trợn mắt nhìn Bắc Thần Hàn, nghe trò hay? là nghe cái trò gì: “uy, Thái tử điện hạ, người là có ý gì?”
“Đợi rồi người sẽ biết” nhìn nụ cười quỷ dị của Bắc Thần Hàn, Tô Duyệt Duyệt ngay lập tức có một dự cảm bất an.
Đêm khuya—–
Trong căn phòng đèn đuốc vẫn còn sáng trưng, truyền ra thanh âm rên rỉ của nữ nhân và tiếng thở dốc vô cùng mờ ám của nam nhân, chỉ nghe thôi cũng khiến người khác đỏ mặt tía tai, người nữ nhân dường như rên ngày càng kịch liệt, như là cố ý để cho tất cả mọi người bên ngoài biết họ đang làm cái sự tình gì.
Mà bên ngoài căn phòng tràn đầy cảnh sắc hương xuân này cư nhiên lại đang có một thân ảnh nhỏ nhắn, người dựa vào thân cây, ngẩng đầu vừa hay có thể thưởng thức được mặt trăng to tròn, nhưng cúi đầu lại bị những thanh âm mặn mà, ướt át, nồng đậm mùi giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-ac-ba-thai-tu-phi/1561985/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.