🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Michael và Adonis quay trở lại tòa biệt thự, ngồi dưới gốc cây chanh với Peter Clemenza: Michael nóng lòng muốn đọc bản chúc thư. Nhưng Adonis nói ông ta phải chờ Andolini đến để chở ông về Montelepre gấp. Michael cũng chờ Andolini xem gã có tin tức gì nói cho hắn không.



Một giờ trôi qua. Giáo sư Adonis nhìn đồng hồ. Ông có vẻ bồn chồn bứt rứt, lo lắng.



- Có thể xe bị hư chăng, - Michael nói, - chiếc Fiat ấy coi bộ cũng rệu rạo lắm rồi.



- Andolini có trái tim của tên sát nhân. Nhưng lại có tác phong lịch sự, đúng giờ của nhà quí tộc. Và đáng tin cậy. Tôi sợ rằng nếu lão ta đến trễ một tiếng đồng hồ, thì có nghĩa là có cái gì đấy trục trặc rồi, không ổn dữ rồi. Tôi phải có mặt ở Montelepre ít nhất trước giờ giới nghiêm.



- Thưa ngài giáo sư, - Peter Clemenza trịnh trọng nói, - Ông anh của tôi, Domenic có thể cho giáo sư mượn xe. Và cả tài xế luôn.



Ông Adonis suy nghĩ một chút, rồi trả lời:



- Không, cám ơn ông bạn. Tôi phải đợi. Tôi gặp lão đã, đó là một điều cực kỳ quan trọng.



- Ông có ý kiến gì khi chúng tôi đọc chúc thư ấy, - Michael hỏi. - Làm thế nào để mở được bức tượng ấy?



- Dĩ nhiên là đọc được, mà chẳng cần tôi có mặt làm chi. Còn mở bức tượng ấy thì chẳng phải mộng, mẹo gì đâu. Bức tượng ấy làm bằng gỗ cực tốt. Đầu bức tượng ấy rời. Chỉ cần tháo cái đầu ra. Nếu anh thấy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sicily-mien-dat-du/2999628/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sicily Miền Đất Dữ
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.