Lưỡi đao trong dự đoán không rơi xuống, một bàn tay to lớn chụp áo giáp trước ngực cô, xách thẳng cô lên một con ngựa khác, bằng cái giọng khàn khàn như từ cuống họng gầm thét tới đám sĩ tốt: “Hung Nô Vương đã chết, giết!”
Quân Hung Nô bên cạnh chẳng biết đã bị các đồng bào giết tự lúc nào, đến giờ Tử Thanh mới nhìn rõ người đang nói là Bá Nhan. Bá Nhan không rảnh đáp cô, một kiếm cắt đầu Chiết Lan Vương cắm cao lên mũi trường kích.
Mũi tên vẫn còn xuyên qua cổ họng Chiết Lan Vương, dưới ánh trăng lạnh lẽo, đầu mũi tên phản xạ sắc lạnh.
Tử Thanh chỉ nhìn một chút, rồi không muốn nhìn nữa.
Ngổn ngang trên đất là thi thể la liệt và người bị thương nặng, có người Hung Nô, có người Hán. Một gã thiếu niên bị rách bụng nằm trên đất không ngừng tru tréo, hắn không nhìn thấy vết thương mình, chỉ theo bản năng ôm lấy mớ đồ lòng ấm nóng chảy ra kia nhét trở lại.
Cơn đau đớn của hắn không kéo dài quá lâu, ngay sau đó có một thanh trường kích thẳng tắp rơi xuống.
Ngay trái tim, đi thẳng vào, hơi chếch, tiếng gào thét liền biến mất không còn âm thanh nào, chỉ còn cặp mắt vẫn còn mở to, trong hai tay vẫn còn kéo mớ đỏ thắm ấm nóng.
Bên cạnh gã là một tên lính Hán bị chém trọn cánh tay phải, dường như hoàn toàn không cảm thấy đau đớn, nhặt cánh tay phải còn cầm máu, ngồi dưới đất mặt đầy ngờ vực muốn lắp nó lại…
Tử Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-vi-tri-ky/2936428/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.