Hoàng hôn ngả về trời Tây, xe ngựa chậm rãi lái vào trấn Định Xuyên.
Thị trấn này không lớn lắm, Đế Tố xuống ngựa tìm người qua đường nghe ngóng y công họ Phùng ở đây, rất nhanh sau đó có người chỉ rõ phương hướng cho hắn. Lại đi tới trước một lát, bảng hiệu Tồn Nhân Y Quán đã ở trước mặt.
“Là chỗ này, nghe nói Tồn Nhân Y Quán chính là của y công họ Phùng mở ra.” Đế Tố bảo bọn họ.
Dịch Diệp, Tử Thanh đều tò mò xuống xe ngựa, đánh giá y quán.
Chỉ có Oman có vẻ như không cảm thấy hứng thú lắm, lười nhác xuống xe, hờ hững quét mắt bốn bề.
Đế Tố đỡ Dịch Diệp vào y quán trước, Tử Thanh thấy Oman đứng tại chỗ không nhúc nhích, liền hỏi: “Sao thế?”
Oman uể oải cười, nói: “Anh trai cô mở y quán ở chỗ này, cô có thể yên tâm rồi.”
“Anh trai ta mở y quán ở đây?” Tử Thanh vẫn không hiểu.
“Lần trước không phải cô bảo Hoắc Tướng quân chuyện anh trai cô muốn mở y quán à, chắc chắn là hắn ta mua y quán chỗ này rồi, cho nên mới bảo anh trai cô tìm Phùng y công gì đó.”.
||||| Truyện đề cử: Cá Mặn Tu Tiên Siêu Vui Sướng |||||
Tử Thanh sửng sốt, nghĩ tới nghĩ lui: “Nhưng… Thế nhưng Trung Lang Tướng…”
Oman cười bảo cô: “Một y quán nhỏ này, với Hoắc Tướng quân mà nói cũng chẳng qua là chín trâu mất sợi lông, hắn ta không quan tâm tí tiền thưởng ấy đâu.”
Tử Thanh nhăn mày, bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-vi-tri-ky/2936411/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.