Vút vút vút, mấy ngàn mũi tên nhọn trong nháy mắt xé bức màn mưa, phóng thẳng đến bộ lạc Hỗn Tà Vương, xuyên qua lều vải, tiếng kêu thảm thiết liên tiếp…
Ngay sau đó quân Hung Nô nhấc đao xông ra khỏi lều.
Mà chờ đợi bọn họ chính là vòng tên thứ hai.
Tia chớp loáng ập tới, trong áng trắng một nháy mắt ấy, bọn họ chỉ thấy rõ mỗi những mũi tên sắc bén xuyên màn mưa.
Từng đoá từng đoá hoa đỏ thắm tàn nhẫn trào ra từ trên người bọn họ, qua nước mưa cọ rửa, con suối đỏ thắn đã uốn lượn trên mặt đất
Có kẻ mất mạng luôn, có người còn đang giãy dụa, tiếp đó, ngày càng nhiều người từ trong lều vải xông ra!
Vòng tên thứ ba bắn ra…
Tử Thanh ngồi trên lưng ngựa, rũ thấp đầu, nước mưa dọc theo mép tóc chảy xuống, theo cần cổ thấm vào cả người. Cô chẳng thể bảo ớn lạnh từ sâu trong người chực trào là vì cơn mưa này, hay là vì tiếng kêu chết chóc quá thảm thiết phía trước.
Vì giảm tối đa mức độ thương vong của quân Hán, hiển nhiên Tướng quân dùng đấu pháp có lợi nhất, cách làm của ngài dĩ nhiên là không có gì đáng trách. Nhưng cô vẫn không kìm được ý nghĩ, những người trong trướng kia có bao kẻ tay không tấc sắt, vốn là ông già trẻ nít phụ nữ không thể đối kháng quân Hán. Tên nhọn vốn không phân biệt, nhưng sinh mệnh lại không thể cứu vãn.
Cho đến vòng tên thứ năm bắn dứt, lại nghe thấy trống trận trỗi lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-vi-tri-ky/2936369/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.