Trong lòng bàn tay phát nóng, Tử Thanh có thể cảm giác được nhịp tim trong lồng ngực chàng từng chút, từng chút, tợ như kéo cô về lại khoảnh khắc nguy hiểm lúc ban ngày…
Hơi thở chàng vương vấn lấy người cô, ấm áp mà quyến rũ.
Cô hít thật sâu, cố hết sức trấn định hồn mình, từ từ nhấc mắt, đối diện với đôi mắt đen nhánh thâm thúy của Tướng quân. Ở sâu trong đôi mắt ấy, có thứ gì đó khiến cho cô quyến luyến không thôi như ngọn lửa nhảy nhót lấp lánh, khiến cho cô không thể dời mắt.
Nếu có thể vẫn luôn ở lại bên cạnh ngài, thì tốt biết bao!
Tất cả vướng mắc, tất cả không nỡ, tất cả bi thương trước đó tập trung gấp đôi lại trong khoảnh khắc này, cô không thể nào tự kiềm chế níu chặt áo bào của chàng.
Như cảm nhận được sự quyến luyến từ lòng bàn tay cô, Hoắc Khứ Bệnh không chút do dự, chàng thăm dò luồn tay vào tóc sau gáy cô kéo cô lại thêm gần một chút, sau đó hôn cô thật sâu mà không cho phép kháng cự.
Sức chàng dường như hơi quá mạnh, vì không có trốn tránh, không có từ chối, cũng không có bất kỳ đấu tranh nào.
Thậm chí, chàng có thể cảm giác được Tử Thanh đang vụng về mà không trôi chảy đáp lại.
Nhẹ buông cô ra một thoáng, chàng nghiêm túc nhìn cô, có một chút không xác định dò hỏi; Tử Thanh khẽ thở dốc, cũng đang nhìn chàng…
Sau một lát, chàng tiếp tục hôn cô, vẫn nhận được phản ứng dịu ngoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-vi-tri-ky/2936327/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.