Người cầm đầu kia, vóc người cũng không tính thật khôi ngô, khuôn mặt đen bóng, mày rậm dính thành hàng, chói mắt nhất chính là một vết sẹo cực kì dữ tợn ở trên mặt từ trái sang phải, vắt ngang qua bộ mặt, cực doạ người.
“Thố Ung Đắc Lặc! Đệ nhất dũng sĩ Hung Nô!”
Lý Cảm theo Lý Quảng thủ ở biên tái nhiều năm, đã từng thấy người này, sắc mặt cũng cực kì không dễ coi. Năm đó anh ta đã từng tận mắt nhìn thấy Thố Ung Đắc Lặc vung một roi, đánh chết tươi một Hán tốt, nứt xương đứt gân, sức cánh tay kinh người kia vượt quá giới hạn của người thường. Trong tình cảnh phe mình chỉ có ba người, cho dù là Lý Cảm, phản xạ đầu tiên trong vô thức cũng là nghĩ cách né đi.
Dù chưa gặp, nhưng tên tuổi vị đệ nhất dũng sĩ Hung Nô này Tử Thanh đã từng nghe qua, biết gã vốn là ái tướng thủ hạ của Y Trĩ Tà, chỉ là không biết tên này xuất hiện ở đây phải chăng cũng là vì Oman?
“Các người đi mau!” Oman đang nghiến hàm răng nhẹ gầm.
Dù nghe thấy Oman, ngay lúc đó trong tình trạng Lý Cảm Tử Thanh đều biết người tới là kẻ địch khó đỡ, nhưng không một ai chuyển hướng quay lại, chỉ là không hẹn mà cùng hãm tốc, ghìm cương chạy chầm chậm, khẩn trương suy nghĩ nên ứng đối thế nào.
Chưa tới một lát, bọn người Hung Nô ăn mặc như người Hán đã chạy đến trước mặt họ, ghìm chặt dây cương, không thèm để ý đến Lý Cảm và Tử Thanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-vi-tri-ky/2936302/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.