Gia yến được xếp đặt trong nội điện, lúc các nữ quyến đi vào, Hoắc Khứ Bệnh thi lễ từng người nhìn sang, chỉ không thấy mỗi Tử Thanh, trong lòng lấy làm kỳ, ném ánh mắt hỏi thăm mẹ. Thế nhưng Vệ Thiếu Nhi vẫn đang thi lễ với Lưu Triệt, thiên tử trước mặt tất nhiên là không dám thất lễ, không rảnh bận tâm chuyện khác.
Không biết Tử Thanh giờ này phút này đang ở đâu, Hoắc Khứ Bệnh thầm lo lắng trong lòng, lại lo đợi chút nữa Vệ Kháng chạm mặt cô, suy nghĩ phải chăng nên ra ngoài tìm cô.
Từ hôm qua Lưu Triệt đã nghe Vệ Trưởng đề cập tới, đặc biệt ban khẩu dụ bảo Hoắc Khứ Bệnh dẫn cô gái kia đi cùng, ngay lúc này không thấy cô cũng đã hơi lấy làm lạ, thu cả thần thái Hoắc Khứ Bệnh vào trong mắt, bèn cười hỏi Vệ Tử Phu: “Cô nương Khứ Bệnh đưa tới đâu? Sao không thấy ở đây?”
Vệ Tử Phu cười đáp: “Cô ta chỉ là thứ dân, không được bệ hạ triệu hoán, không dám để cô ta tuỳ tiện vào.”
“Gọi nàng ta tới để trẫm nhìn một cái.” Lưu Triệt không để ý nói, “Hôm nay là gia yến, không cần để ý mấy hư lễ đó. Thêm nữa, vừa rồi ở Khứ Bệnh đã lòng chẳng yên, nếu không để cậu ta nhìn thấy, chỉ e bữa cơm này cậu ta ăn mà không biết vị.”
Hoắc Khứ Bệnh vội nói: “Bệ hạ nói đùa rồi, chỉ là nàng ấy một giới áo vải, ti tướng chỉ e nàng ấy đến có nhiều chỗ sợ hãi, làm ra chuyện mạo phạm thiên nhan. Ti
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-vi-tri-ky/2936272/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.