Hai ngày sau, quả nhiên Hoắc Khứ Bệnh lập tức chuẩn bị xe, đưa Tử Thanh đến trấn Định Xuyên quận Lũng Tây.
Vì không yên lòng, hay là không nỡ, ban đầu nói là chỉ đưa cô ra thành Trường An; đợi ra thành Trường An, còn nói dù sao cũng không có gì làm, lại đưa tiếp một đoạn đường. Cứ thế cứ vậy đưa đến đưa đi, đưa mấy ngày, đưa mãi đưa cô đến trấn Định Xuyên luôn.
Tiểu trấn không lớn, căn y quán của Dịch Diệp kia Tử Thanh vẫn còn nhớ chỗ, đợi tìm đến cổng y quán, Tử Thanh nao nao…
Cổng y quán người đến người đi khá là náo nhiệt, từng người vui vẻ hớn hở, không giống như đến thăm hỏi bệnh. Hoắc Khứ Bệnh lệnh mã phu ở bên cạnh chờ, còn mình đưa Tử Thanh vào trong y quán.
Kỳ lạ, trong đường không có người ngồi xem bệnh, không biết rốt cuộc Dịch Diệp đang ở đâu, lại nghe phía sân sau trong đường có tiếng trúc, hai người tò mò, vượt qua bình phong bước vào sân trong.
Trong nội viện nho nhỏ đã bài trí màn cưới.
Thấy thế, Tử Thanh Hoắc Khứ Bệnh nhìn nhau cười, mới biết hóa ra ở đây đang định tổ chức hôn lễ, thảo nào trước đường chẳng có ai, hàng xóm cũng đều đến đây chúc mừng.
Lúc này chưa tới hoàng hôn, vẫn chưa tới giờ cử hành hôn lễ, tân lang quan Dịch Diệp chống nạng, đang đứng màn cưới cười nói với các tân khách, lơ đãng đưa mắt thì thấy Tử Thanh, không khỏi vui mừng nhướng mày, tất tả khập khiễng ra chào đón.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-vi-tri-ky/2936269/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.