*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau hôm Chu Minh Khải ngủ lại nhà tôi chính là thứ bảy, cho nên chúng tôi tắt đồng hồ báo thức. Khi thức dậy đã là buổi trưa hơn 12 giờ, hai người đều bị đói tỉnh.
Lúc tôi tỉnh lại, Chu Minh Khải đang chơi điện thoại di động, thấy tôi mơ mơ màng màng gắng gượng mở mắt, hỏi câu đầu tiên là: “Lát nữa ăn gì?”
“Lát nữa xem trong tủ lạnh còn cái gì không. Nếu không thì ra ngoài ăn.” Tôi vừa nói vừa vươn mình xuống giường, cũng lười thay quần áo nên trực tiếp xỏ dép lê đi ra.
Đầu tóc tôi rối bù như tổ quạ, trước hết nhìn qua tủ lạnh, có không ít nguyên liệu nấu ăn, trứng gà, cải xanh, đậu phụ, còn có xương sườn. Tôi tính toán, có lẽ tùy tiện nấu một chút vẫn có thể ăn được, liền đến toilet rửa mặt trước.
Tôi về phòng ngủ thay đồ. Chu Minh Khải cũng đứng dậy đi toilet rửa mặt, còn dọn giường rất gọn gàng ngăn nắp, vừa nhìn đã biết đây là kiểu người bình thường rất chú trọng phương diện này, không giống tôi, rất ít khi gấp chăn gối.
“Ở bồn rửa mặt có một cái bàn chải đánh răng đấy. Còn khăn mặt thì cậu dùng của tôi đi.” Tôi đứng ở phòng khách gọi vọng vào toilet, “Cái màu xanh lam ấy, còn ẩm.”
Chu Minh Khải vẫn trong toilet. Tôi đang suy nghĩ định nấu nướng thế nào thì nghe được tiếng chìa khóa mở cửa. Tôi ngẩng đầu nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-tinh-nham-chan-nhat/1320987/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.