Thịnh Lam lâu, được xưng là nơi bướm ong đệ nhất thiên hạ. Bên trong thu nạp toàn tuyệt sắc mỹ nhân, bất luận nam nữ. Lão bản nơi này tên Hạ Cẩm, thủ đoạn kinh doanh hạng nhất, chỉ trong một năm đã đem Thịnh Lam lâu mở rộng bành trướng ra đến mức này, không thể không khiến cho người ta tán thưởng hắn vừa trí tuệ vừa mỹ mạo động lòng người mà.
Hôm nay, trong một khách phòng trang nhã của Thịnh Lam lâu, Hạ Cẩm đang cùng một nam tử tán chuyện phiếm với nhau
“Hạ lão bản gần đây vừa vặn làm ăn rất tốt?”
“Công tử lại nói đùa. Cái gì mà lão bản với không lão bản. Ta rõ ràng chỉ là chưởng quầy, sao có thể ở trước mặt công tử mà xưng lão bản?”
Nghe Hạ Cẩm thao thao một phen, nam tử mỉm cười “Ha ha, chúng ta cùng Cẩm ca giao tình đã lâu, ngươi chính là lão bản, có cái gì phải khiêm tốn?”
“Ngươi tiểu tử này, cuối cùng cũng chịu gọi ta một tiếng ‘Cẩm ca’? Còn tưởng rẳng đương Nhị trang chủ không nhận thức được chứ…”
“Không dám, không dám. Khách sáo mà thôi. Cẩm ca không nên tức giận.” Nam nhân cười kính Hạ Cẩm một chén rượu.
“Lần này sao lại đến đây?”
“Ai, ở nhà thật sự bị can nương(1) bức sợ.”
“Liễu nương lại làm sao vậy?”
“Ai, Cẩm ca ngươi có chỗ không biết đó thôi. Phi ca ta, thú nương tử là người Tây Nạp tộc. Ngươi cũng biết, Tây Nạp tộc nhân trời sinh nam tử nhưng có thể sinh dục, mới sinh Hạ nhi vài năm, lần này lại mang bầu tiếp.”
“Ha ha, thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-tinh-dich-nhan-luyen-lac-thuong/1318761/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.