Ăn tối xong, Hạ Tiểu Xuyên quyết định đến gặp Lý Minh, lúc này đang tá túc ở nhà cậu của hắn. Nơi này cách nhà của Hạ Tiểu Xuyên cũng không mấy xa, đi chốc lát là tới.
Vừa đến cổng cậu đã phát hiện Lý Minh mặc độc một bộ quần áo mỏng đứng bơ vơ giữa sân, có chút kinh ngạc chạy đến: “Lý Minh!”
Nghe thấy âm thanh quen thuộc, Lý Minh vừa quay qua đã thấy Hạ Tiểu Xuyên vui vẻ bá vai mình. Môi Lý Minh run run kéo lên thành một nụ cười.
“Sao giờ này cậu lại đứng ngoài sân? Lại mặc ít quần áo thế này nữa?”
Lý Minh do dự mãi không trả lời, cứ thừ ra nhìn cậu. Trong chớp mắt Hạ Tiểu Xuyên đã hiểu ra: “Là ông cậu của cậu…?
Lý Minh gật đầu. Hạ Tiểu Xuyên lập tức nắm tay hắn kéo vào trong nhà. Cái người được gọi là cậu kia hiện đang cùng một đám người chễm chệ chơi bài, vừa thấy bóng Lý Minh đã mắng: “Mày vào định vào đây làm gì? Muốn ám cho tao thua cả đêm nay à?”
Hạ Tiểu Xuyên nghiến chặt răng, cố gắng không làm cho hành động của mình trở nên khiếm nhã. Hít một hơi thật sâu rồi bày ra một khuôn mặt tươi cười: “Chào chú, cháu là Hạ Tiểu Xuyên, bạn của Lý Minh! Hôm nay cháu đến đây muốn báo cho chút một tin là cậu ấy sẽ đến nhà cháu ở, từ giờ chú không cần bận tâm về cậu ấy nữa!”
Không để cho ông ta có cơ hội phản đối, cậu vừa dứt lời đã kéo Lý Minh xoay người rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-tam-tuyet-doi/2207368/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.