Biên tập: Wen
Hiệu đính: Mày là bố tao
"Cậu... Tôi, tại sao tôi lại ở đây?". Đồng tử của Tô Vũ co lại vì sợ.
Mới mấy ngày không gặp mà Mạc Hủ đã trở nên gầy đi, sắc mặt tái nhợt như bị bệnh, đôi môi đỏ mọng, quyến rũ đến không ngờ.
Cậu nghiêng đầu nở nụ cười ngây thơ, "bởi vì, bác sĩ Tạ không phải là bác sĩ Tạ".
"Cậu..."
Cậu nhẹ nhàng vuốt má Tô Vũ, như đang vuốt ve một bảo bối, nhưng đôi mắt lại không có ánh sáng và tiêu điểm, "chị vẫn đáng yêu như vậy, nhưng", cậu đột nhiên tiến đến gần cô, như thể giây tiếp theo đôi môi sẽ chạm vào nhau.
"Vì sao chị lại bỏ rơi em? Chị có biết không? Em nhớ chị đến thấu tận tâm can, đau muốn chết, nghĩ rằng chết rồi thì sẽ không đau nữa, nhưng em sẽ không được gặp chị sau khi em chết."
"Chị à, em muốn lúc nào cũng được ở bên chị". Cậu nở nụ cười mãn nguyện, nhưng trong mắt lại tràn đầy vẻ điên cuồng.
Tô Vũ không biết nói gì hơn vào lúc này, chỉ cảm thấy tình trạng của cậu dường như đang trở nên tồi tệ hơn.
Sắc mặt của cậu đột nhiên thay đổi, khuôn mặt vặn vẹo, "chị ghét em à? Có phải không? Tại sao chị lại ghét em? Vì sao? Tại sao chứ? Em yêu chị như thế! Sao chị có thể đối xử với em như vậy".
Giọng nói lại dần yếu đi, như thể đang thút thít, "tại vì sao? Tại vì sao vậy? Lúc trước... Rõ ràng là chị nói sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-me/2438233/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.