Hậu kí
(Lời của tác giả)
Dịch: Hallie/ Beta: Raph
---
Tên của Ngọc Trần Phi xuất phát từ câu thơ của Ngô Văn Anh: Biển trời mênh mông, sáng cưỡi bạch mã, tay cầm phất trần, mặc áo lông chồn, phủ tướng đến nay có được mấy anh hùng.
[*Bài thơ "Thấm Viên Xuân - tiễn Ông Tân Dương đi Hồ Bắc" của Ngô Văn Anh (khoảng 1200-1272).]
Lúc viết Quyển 1 đến đoạn xem bói, tôi đã đi tìm kiếm tên của hắn, đó là đại hung, được luận giải như sau: Số 10 - Tuyết bay phủ đầy, có lúc thành công, nhưng lại mịt mờ.
[*Luận giải: Trong thuật số học, số 10 được coi là "số tận", biểu tượng cho sự kết thúc của mọi thứ và sự bắt đầu của sự thay đổi, với sự kết thúc này có thể mang đến cảm giác tương lai không chắc chắn.
Tìm theo quẻ số: Nhà tan cửa nát, quỷ khóc thần gào. Số đoản mệnh, bệnh tật, mất máu, tuyệt đối không được dùng.
Danh lợi đều không, cô độc khốn cùng, bất lợi cho gia vận, bất lợi cho quan hệ quyến thuộc, thậm chí bệnh nạn, kiện tụng, đoản mệnh. Nếu tam tài phối hợp tốt, có thể sinh ra cao tăng, triệu phú hoặc quái kiệt. Nguồn: Tài liệu tham khảo.]
Khi đó tôi đã định kết thúc là trận tuyết lở, nhưng sau khi đọc được luận giải quả thật cảm thấy rất huyền học.
Đối với Ngọc Trần Phi, dân văn truyền thống như tôi có một sự ưu ái dành cho cái đẹp gọi là "Anh hùng hết thời, hồng nhan bạc phận", và cái "chết" khi hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-kha-nhuc/3563200/quyen-2-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.