CHƯƠNG 5 (H):
Một dòng chữ viết nên câu chuyện tương tư
Dịch: Hallie/ Beta: Raph
---
Mèo ngủ đủ giấc mới có sức cào người.
Đêm cuối cùng trước khi vào sa mạc phía Tây, Thẩm Kính Tùng nằm bò dưới người Ngọc Trần Phi, giúp hắn khẩu giao, tự y cũng bắn theo.
Sau đó liền buồn ngủ.
Một ngày ba bữa cũng thành đôi. Mấy ngày này Thẩm Kính Tùng sống vô cùng thỏa mãn, tựa như nơi đặt chân lên không phải là vách thành giữa hai bờ sinh tử, mà là vân du tứ hải cùng người yêu.
Người ta thường nói Thẩm Kính Tùng thật sự rất hiền hậu, giặt giũ nấu nướng một tay thầu được hết. Cho dù là ăn bụi ngủ bờ, xe ngựa vội vã cũng có thể đảm bảo chất lượng cuộc sống. Quả thật là một người bạn đồng hành lí tưởng.
Lúc trước khi chưa có con, y không biết chăm sóc người khác. Chính bản thân y lớn lên trong cảnh tự sinh tự diệt, không biết tự yêu thương bản thân, không biết yêu thương người khác. Sau này tự mình làm hết cả vai cha lẫn mẹ, đến nay đã thành thục việc nhà.
Nếu bảo y chăm sóc một nam tử trưởng thành như Ngọc Trần Phi giống chăm sóc một đứa trẻ thì có hơi sến sẩm. Mà có thảm hại thế nào thì Ngọc Trần Phi cũng là vương tử mười ngón tay không dính nước xuân, có vài việc vặt hoàn toàn không hề nghĩ tới, còn coi đó là lẽ đương nhiên. May mà Thẩm Kính Tùng yêu thương hắn vô ngần, nhìn mặt đoán ý, biết nóng biết lạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-kha-nhuc/3429388/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.