Chương 1: Đôi lần gặp người trong giấc mộng
Dịch: Hallie/ Beta: Raph
---
Đêm hè tháng bảy, Ngọc Dao tỉnh giấc vì trời nóng. Dế kêu không ngừng, nhóc trằn trọc trở mình một lúc lâu, thở dài một hơi rồi bò dậy đẩy cửa đi ra ngoài.
Trong đình viện cũng chẳng mát mẻ là bao, trời đứng gió oi bức như một cái lồng hấp. Cỏ cây um tùm, côn trùng bay tán loạn, chẳng mấy chốc đã đốt thằng bé mấy nốt.
Nó muốn đi tìm cha, nhưng lại sợ làm phiền người. Nếu cha không bận việc, chắc chắn sẽ ở bên cạnh nó, quạt dỗ nó ngủ.
"Cha ơi, tại sao con lại sợ nóng như vậy. Đám Vương Kính không sợ đâu."
"Bởi vì Dao nhi có huyết mạch Tây U. Người Tây U sống trên thảo nguyên Tây Bắc, mùa hè ở đó ngắn, lại mát mẻ, còn mùa hè ở kinh đô đối với Dao nhi quả thật là quá nóng."
Ngọc Dao không hiểu cái gì gọi là huyết mạch. Đến tận bây giờ thằng bé cũng không biết viết chữ Tây U, nhưng cha bắt nó phải nhớ kĩ mình là người U, nên nó luôn ghi nhớ như thế. Thằng bé bắt đầu buồn ngủ vì cơn gió mát hiu hiu và chất giọng trầm dịu dàng của cha, nó mơ màng hỏi: "Năm sau Dao nhi đến thảo nguyên mát mẻ nghỉ hè được không ạ?"
"Được. Cha đồng ý với Dao nhi." Cha vuốt ve vầng trán của nó. Lòng bàn tay của cha luôn mát lạnh. Lúc Ngọc Dao sốt, cha ôm nó vào lòng, sờ trán nó, làm nó thấy chẳng còn khó chịu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-kha-nhuc/3429384/quyen-2-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.