Nam Nhứ thấy Tề Kiêu không chịu thừa nhận, cô cũng hiểu bọn họ có quy định bí mật của bọn họ. Anh mạo hiểm như vậy mới bảo vệ được cô, cô mấy lần còn muốn chạy trốn, nếu như cô thật sự chạy thoát được thì sẽ trực tiếp đẩy anh vào tình trạng nguy hiểm, nghĩ đến đây người cô chảy cả mồ hôi lạnh.
Nam Nhứ một đêm mất ngủ.
Mà Tề Kiêu bên cạnh cũng vậy, anh biết cô thông minh, nhạy bén, bình tĩnh, lý trí khác hẳn với người thường, cô phát giác ra được nhưng anh cũng chỉ có thể một mực phủ nhận. Anh không hề nghĩ tới, chỉ một thiết bị nhỏ như vậy đã bị cô tìm ra manh mối để rồi lộ tẩy.
Đến sáng, mặt trời vừa hé lên, Tề Kiêu lập tức đứng dậy rời khỏi giường, Nam Nhứ cũng mở mắt ra, ánh mắt bình tĩnh nhìn vào sống lưng dày rộng rắn rỏi của anh, hai bàn tay nắm chặt đặt vào ngực, trên tấm lưng dày rộng này tựa như cõng theo một ngọn núi trùng trùng điệp điệp. Anh phải có nghị lực lớn bao nhiêu mới có thể đứng ở đây mà không cúi đầu khom lưng?
Nhoáng cái từ trong nhà vệ sinh truyền đến tiếng nước chảy, Nam Nhứ bật dậy, tối hôm qua anh đi ra ngoài ít nhất một tiếng đồng hồ, phạm vi sử dụng đồ vật kia đương nhiên cô cũng hiểu, xem ra là sắp có biến lớn rồi.
Từ khách sạn đi ra, chỉ vừa qua sáu giờ, Tề Kiêu chỉ vào một quầy ăn sáng, ông chủ lấy mấy cái bánh bao và canh bột cá, Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-da/2641316/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.