Tề Kiêu không còn nhiều thời gian suy nghĩ, anh trực tiếp dùng bộ đàm chuyển lời, “Hành động có biến, con gái của chuyên gia hóa học vẫn còn trong đó, trước tiên đừng rút.”
Anh vội vã hỏi: “Con gái của ông bị nhốt trong căn phòng nào?”
Chuyên gia hóa học nói, “Đếm từ dưới lên, căn phòng đàn emi trên lầu hai, nơi đó có người canh giữ. Mọi người nhất định phải cứu được con gái tôi, con bé chỉ mới 8 tuổi, cầu xin mọi người đấy, tôi có chết hay không không sao cả, con bé vẫn còn là trẻ con, cầu xin mọi người.”
Nam Nhứ nghe từ câu nói ngắn gọn của chuyên gia hóa học ra được tình cảm của người làm cha dành cho con gái, cô nghĩ, nếu như không phải bọn họ đã bắt con gái của ông ấy, có lẽ ông ấy thà rằng bản thân chết đi, cũng sẽ không giúp đỡ bọn buôn ma túy ấy chế tạo ma túy.
Chuyên gia hóa học xoay người chạy đi, ông ấy hôn mê vừa tỉnh, hai chân mềm nhũn, vừa chạy được vài bước đã loạng choạng ngã xuống đất, Tề Kiêu tiến đến, “Bọn tôi giúp ông đi cứu cô bé, đầu tiên ông nhất định phải trốn kỹ đảm bảo sự an toàn của bản thân.”
Tề Kiêu nói vào bộ đàm, “Căn phòng đàn emi ở dãy sau, trên lầu hai, một bé gái nhỏ 8 tuổi, tay bắn tỉa vào vị trí.”
Tay bắn tỉa trả lời: “Đã vào vị trí, giúp anh quét sạch ‘vật cản đường’.”
Sắc mặt của chuyên gia hóa học hoảng loạn, không ngừng lắc đầu: “Tôi đi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-da/2641038/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.