Ông Liêu xảy ra chuyện, cậu Kiêu bị thương nặng nhập viện đến hôm nay còn chưa trở ra, bệnh viện kiểm soát nghiêm ngặt, canh giữ nhiều tầng. Người ở bên ngoài không tìm được tin tức, không rõ cái mạng này của cậu Kiêu có nhặt về lại được không, những thế lực khác cũng đang rục rịch nổi dậy, muốn được chia chút canh.
Tang Kiệt ngày nào cũng đến bệnh viện báo cáo cho Tề Kiêu về những biến động nhỏ ở bên ngoài. Tề Kiêu bảo bản thân anh ta cứ buông tay cả gan mà làm, nên xử lý thế nào thì xử lý thế nấy, Tang Kiệt biết Tề Kiêu tin tưởng anh ta, anh ta rất cảm kích phần tin tưởng này.
Sau khi Tang Kiệt đi, Tề Kiêu mặc bộ đồng phục bệnh nhân rộng rãi, từ bên cửa sổ lảo đảo đi đến nhà vệ sinh, dựa vào khung cửa nhìn thấy Nam Nhứ đứng trước bồn rửa tay, mặt nhỏ tinh tế đã bị rám nắng đôi chút, nhưng vẫn nhìn ra được cái cốt trắng nõn của da thịt, phần cổ thon dài quanh năm được bao bọc dưới cổ áo, lúc này lộ ra một góc, vừa non vừa mịn, cứ luôn khiến anh muốn cắn một ngụm, “Lại đang giặt đồ cho người đàn ông của em à.”
Nam Nhứ đã sớm quen thuộc cái tính lưu manh vô lại của anh rồi, lời nói có chút trêu chọc cô đã vào tai trái ra tai phải, đã không còn giống như ban đầu bị anh đùa chọc vài câu liền muốn đánh người nữa.
Cô vắt khô quần áo, cầm cái móc áo qua treo trong nhà vệ sinh để nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-da/2641023/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.