Ngày hôm sau, Nam Nhứ lấy vài bộ quần áo, đi cùng Trần Trạm Bắc về Bắc Kinh.
Vừa xuống máy bay, lúc bắt xe đi về nhà, Trần Trạm Bắc ngắm nhìn thành thị trong bảy năm thay đổi hoàn toàn. Bất tri bất giác mà chẳng còn thứ gì như xưa, con đường quen thuộc trở nên nghẹt kín dòng xe qua lại, dòng người nhao nhao tới lui giữa lòng thành phố rộng lớn, trong công việc Nam Nhứ rất ít khi tiếp xúc với nơi này, thỉnh thoảng cũng sẽ đến, nhưng gần lần đây nhất cũng là hai năm về trước. Cô vẫn luôn biết rằng những năm qua trong nước không ngừng phát triển, trở thành quốc gia có kinh tế khiến thế giới mỏi mắt ngóng nhìn.
Cô xoay đầu nhìn người bên cạnh, bảy năm thay đổi, bảy năm chưa về, cảm giác xa lạ đối với thành thị, đối với ao ước nơi quê nhà, cùng với nỗi hổ thẹn với người thân mà anh phải chịu, cô có thể cảm nhận được. Cô phủ tay lên tay anh, Trần Trạm Bắc dời ánh mắt từ bên ngoài cửa sổ về phía cô, cô nhìn anh cười cười, anh xòe nắm đấm đang siết chặt ra, mười ngón tay hai người giao nhau.
Đến trước cửa một khu nhà cao cấp, Nam Nhứ phát hiện Trần Trạm Bắc đứng đó bất động, anh ở Tam Giác Vàng mấy năm, mỗi bước đi đều là hiểm nguy nhưng anh luôn thận trọng phòng thủ. Anh vẫn luôn hăng hái khí thế, bình tĩnh thông minh, phàm là chuyện gì cũng đều thản nhiên đối mặt, nhưng lúc này anh lại mím chặt môi mỏng, ánh mắt nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-da/2640997/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.