Trần Trạm Bắc vớt hoành thánh ra cho vào bát, còn rắc thêm một lớp rau thơm màu xanh ngát tô điểm chút hương thơm, Nam Nhứ định duỗi tay ra liền bị anh kéo lại, “Tay nhỏ non mịn, lỡ bị phỏng phải làm sao.”
Nam Nhứ mím môi khẽ cười, tay của cô, cầm súng, đấm đánh, không có non mịn như tay của mấy cô gái nhỏ bình thường, nhưng thời gian dài không đi làm nhiệm vụ, một năm qua cô bảo dưỡng quả thực trắng nộn hơn đôi chút. Cô có lúc vẫn không quen, đánh vài đấm nơi xương bàn tay đã bị tróc da, cô vốn không thích như thế, cô thích bản thân của trước kia có thể cùng người khác đối chiến không thua kém ai kia cơ.
Anh mỗi tay một bát, bưng đến trước bàn ăn, “Tủ lạnh đều trống rỗng rồi, ngày mai đi siêu thị mua chút đồ ăn đi.”
“Ừm, ngày mai sau khi tan ca anh đến đón em nhé.”
“Anh đưa em đi làm.”
“Anh phải đi làm rồi à?”
“Trò chuyện với Ngư Phu rồi nói sau.”
Ánh mắt Nam Nhứ nhướng lên, “Thế khoảng thời này làm phiền cậu Kiêu làm tài xế riêng cho em nhé.”
“Vinh hạnh của anh, mỹ nữ điện hạ xinh đẹp.”
“Dẻo miệng.” Nam Nhứ hơ hơ cười cười, cô thổi đi hơi nóng đang bay lên từ bát, “Sao lại đột ngột quay về rồi, bác gái sẽ không buồn đó chứ?”
“Mẹ anh là một người thấu tình đạt lý, anh ở nhà đã ba tháng rồi, bà ấy biết không thể giữ anh cả đời, hơn nữa, bà ấy không nhẫn tâm nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-da/2640985/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.