“Cô đang nói cái quái gì vậy?”
Cố Thi Anh thở phì phò trừng mắt nhìn cô từ phía sau Lưu Hoài Khang.
Nhưng Lưu Hoài Khang lại nghe rất rõ.
“Thi Anh, chúng ta đổi nhà hàng khác đi.”
“Anh Hoài Khang…”
Trước giờ thứ mà Cố Thi Anh muốn chưa bao giờ không chiếm được, vì vậy cô ta không từ bỏ.
“Chị Khiết Ninh, có chuyện gì thế?”
Giọng nói trong trẻo của thiếu niên vang lên, Hồ Thành Dương mới từ phòng vệ sinh ra, vẻ mặt khó hiểu.
Trong không khí vang lên tiếng cười nhạo, Cố Thi Anh liếc nhìn Hồ Thành Dương rồi châm chọc: “Tôi còn tưởng rằng cô lấy tiền bao nuôi ra tiêu xài, không ngờ tôi vẫn đánh giá thấp cô.”
Cô ta khoác tay Lưu Hoài Khang lần nữa, nói giọng kỳ lạ: “Hoài Khang, nhờ phúc của anh mà hôm nay em may mắn nhìn thấy chim hoàng yến nuôi thỏ non, đúng là mở mang tầm mắt.”
Nhìn hình dáng của Hồ Thành Dương giống như thiếu niên 17 18 tuổi, rất phù hợp với đánh giá “thỏ non” của Cố Thi Anh.
“Cô nói gì đó?” Hồ Thành Dương nhìn Cố Thi Anh không vui.
“Thi Anh.” Ánh mắt Lưu Hoài Khang âm u như đầm sâu, che giấu ý lạnh, thấy vẻ mặt ung dung, không hề có ý định giải thích của Khiết Ninh thì lạnh lùng ném lại một chữ: “Đi.”
“Chị Khiết Ninh, hai người đó là ai vậy? Chị quen sao?”
Hồ Thành Dương gọi một món tráng miệng khác, tò mò quan sát Khiết Ninh.
“Chị không quen.”
“Em không quen người phụ nữ đó, nhưng hình như em đã gặp người đàn ông một lần.” Hồ Thành Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/showbiz-phon-hoa/734677/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.