Trước đây Trịnh Già Lam muốn hot toàn internet, bây giờ xem như được thỏa giấc mộng bằng một phương thức khác. Sóng comment khí thế ngất trời, tất cả đều là mắng chị ta, nhưng trong lúc live stream khách mời không thể xem di động, cũng không được nghỉ ngơi giữa giờ, Trịnh Già Lam hoàn toàn chưa biết gì cả.
Chỉ là chị ta cũng cảm nhận được ánh mắt như có như không của nhân viên công tác bên ngoài, còn suy nghĩ có phải hôm nay mình đẹp quá, nên mọi người đều ngắm chị ta.
Tưởng tượng thế, nụ cười trên mặt càng tươi roi rói.
Sóng comment:
【 còn mặt mũi mà cười!!! 】
【 Tuesday chài trai bằng cách này đây chứ gì nữa! 】
【 chắc TGL chưa biết đâu, đột nhiên cảm thấy cô ta có một tí xíu đáng thương 】
【 thương cho Tuesday thì thím đóng vai thánh mẫu đấy à? Phải thương cho chị vợ bị thằng đại gia kia lừa dối chớ? 】
……
Live stream đã đến cửa thứ tư, chạy qua thảm gai để qua cửa.
Trò chạy qua thảm gai mát xa là trò mà show thực tế ngoài trời ưa chuộng nhất, mỗi lần Hứa Trích Tinh thấy những ngôi sao kia bị đau đến nhăn mặt nhíu mày, đều thắc mắc không biết có đau vậy thật không?
Bây giờ giẫm chân trần lên đi thử, một cơn đau nhói thẳng lên tim, cô mới biết đúng là đau thật.
Nhưng thôi cũng may không cần cả hai phải chạy. Cuối đường thảm gai có một cái bục, quy tắc yêu cầu một người chạy qua thảm gai, một người khác đứng ở trên đài đội mũ có kim châm.
Ngay trên mũ là một quả bóng bay rất lớn, chứa đầy nước sơn, để càng lâu sẽ càng từ từ hạ xuống. Nếu đồng đội còn lại không vượt qua cửa trong thời gian quy định, quả bóng bay sẽ bị kim trên mũ chọc thủng, khiến đồng đội mình bị nước xối cho như chuột lột.
Đạo diễn đứng bên cạnh cầm loa nói: “Bây giờ các bạn tự quyết định ai chạy cửa, ai lên đài chết, nhóm nào hoàn thành trong thời gian ngắn nhất sẽ chiến thắng.”
Thảm gai không chỉ được trải trên mặt đất, mà còn trải trên cầu độc mộc, sườn núi lên xuống, còn cả các tảng đá chướng ngại vật. Mỗi phân đoạn của trò chơi này đã không dễ vượt qua, chưa kể bây giờ còn phủ đầy thảm gai.
Quả thực muốn lấy mạng người đây.
Hứa Trích Tinh nghĩ đến cảm giác nhức buốt vừa rồi, tức khắc rùng mình, vẻ mặt thấy chết không sờn nói: “Anh ơi! Em chạy cho! Anh tới phía trước chờ em nhé!”
Sóng comment:
【 biết là đau mà vẫn hi sinh vì idol 】
【 tình yêu đích thực zòi các mẹ ei 】
【 nãy cô ấy vừa bước lên đã đau đến mặt mày biến dạng, giờ định đi chết đấy à? 】
【 haizz, không phải fangirl đu idol đều như vậy sao 】
Sầm Phong cũng bị cô chọc cười: “Nãy không phải em nói đau lắm à?”
Hứa Trích Tinh: “Không sao! Coi như mát xa!”
Sầm Phong cười lắc đầu: “Để anh đi cho. Anh cao hơn em, lúc lên đài dễ chọc bóng hơn mà.”
Hứa Trích Tinh tưởng tượng, hình như cũng hợp lý? Cô lo lắng nói: “Nhưng mà đau lắm ạ!”
Sầm Phong cởi thẳng giày tất ra giẫm lên: “Không đau, anh khỏe lắm.”
Anh đi hai bước, dáng vẻ hình như thực sự không quá đau, Ninh Tư Nhạc ở bên cạnh la oai oái: “Uây Sầm Phong cậu còn là người không? Thầy đau gần chết rồi nè.”
Cuối cùng phân xong nhiệm vụ, Hứa Trích Tinh đứng trên đài cao, đội chiếc mũ màu cam lên.
Năm người xếp thành hàng ngang, trên đầu mỗi người có một quả bóng siêu to, trông cực kì hoành tráng. Nhóm đầu là Chiêm Hữu, nhà thiết kế của anh đứng trên bục, đạo diễn nói: “Trước khi bắt đầu có muốn chia sẻ gì với đồng đội không?”
Nhà thiết kế: “Anh mà để em bị nước xối em sẽ biến anh thành Xúy Vân giả dại!”
Cả trường quay đều cười to.
Chiêm Hữu rất nhanh bắt đầu chạy như bay.
Quả bóng trên đầu nhà thiết kế hạ xuống với tốc độ mắt thường có thể thấy được, Hứa Trích Tinh xem mà sợ xám hồn. Chiêm Hữu vừa chạy vừa gào ầm lên, rất nhiều lần đau chịu hết nổi chạy ra khỏi đường đua, lại bị mặt đất nóng bỏng làm cho nhảy trở về.
Mấy lời mắng chửi Trịnh Già Lam trên sóng comment ít hẳn đi, toàn bộ đều ha ha ha.
Cuối cùng Chiêm Hữu thất bại trong việc chạy tới nơi trước thời gian quy định, quả bóng nổ mạnh, nhà thiết kế bị nước màu đỏ xối phủ từ đầu đên chân, Hứa Trích Tinh đứng ở bên cạnh cũng bị hắt vào một ít.
Nhóm thứ hai là KK, người đứng trên bục chính là Trịnh Già Lam, chị ta hô to với cô ta: “Cố lên! Phụ nữ phải dựa vào chính mình, chúng ta nhất định có thể thắng!”
Sóng comment: 【 dựa vào chính mình cái l, dựa vào làm Tuesday ấy 】
Nhưng KK thật ra kiên nhẫn hơn Chiêm Hữu nhiều, trong lúc vượt cửa không chạy ra ngoài, tràn trề năng lượng vọt tới, ấn chốt dừng bóng, cứu được Trịnh Già Lam.
Trịnh Già Lam vui vẻ cực kỳ, gỡ mũ xuống highfive với KK, trước khi đi còn cười toe toét nói với Hứa Trích Tinh: “Cô Hứa, tiếp theo phải xem trò hay của cô rồi.”
Hứa Trích Tinh mỉm cười làm dáng tay ok với chị ta.
Sóng comment:
【 lại nữa lại nữa, cô ta lại bắt đầu cà khịa diss Hứa Trích Tinh rồi 】
【 con mẹ Tuesday hãm l, ngậm mòm lại ngậm mòm lại ngậm mòm lại đê 】
【 Hứa Trích Tinh nhịn giỏi vãi, nãy giờ đều không tức gì cả 】
【 em gái kute chẻ khe bị bắt nạt, mị nhìn mà mị tứk á!!! 】
【 Nhược Nhược của chúng tôi đại nhân đại lượng, không chấp nhặt với Tuesda, rớt cả giá 】
Nhóm thứ ba đến phiên Sầm Phong.
Đạo diễn cầm loa hỏi Hứa Trích Tinh: “Nhóm này có muốn nói gì với đồng đội không?”
Hứa Trích Tinh đưa tay lên đỉnh đầu làm một trái tim to, hô to với bên dưới: “Anh ơi cố lên! Phong Tranh yêu anh!”
Sầm Phong đang khởi động ngẩng đầu cười một cái, sau đó trước mặt người xem cả nước, bắn tim đáp lại.
Sóng comment suýt thì điên rồi:
【 a a a a a a a a a a a a chính chủ phát đường!!! 】
【 quá ngọt quá ngọt quá ngọt, tau đau răng quá 】
【 Nhược Nhược hô là Phong Tranh yêu anh ó, tui thực sự rơi lệ lun huhu 】
【 cho nên trái tim này là anh nhà gửi Phong Tranh, gửi chúng mình đó T T】
【 Hứa Trích Tinh tốt quá, cậu ý đã thuật lại tất cả tình yêu của fan cho bảo bối 】
【 anh tui lại còn bắn tym, anh tui quá ngọt, anh tui càng ngày càng ngọt 】
【 Là vì Hứa Trích Tinh chứ gì nữa, ta nói, fans thừa nhận đi, đây là tình yêu hai phía】
【 là cho fans! Trái tim của anh nhà là bắn cho fans!!! 】
Sóng comment đang nói đủ thứ, Sầm Phong trên live stream đã bắt đầu vọt lên.
Người xem chỉ thấy một bóng người lao vun vút, tư thái mạnh mẽ như giẫm trên đất bằng, tựa như một cơn gió, mới đảo mắt đã nhảy lên bục.
Quả bóng trên đỉnh đầu Hứa Trích Tinh chưa hạ xuống mấy mét đã dừng lại.
Người xem:???
Ủa nãy tụi mình miss mấy phút à?
Sao đã chạy tới rồi?
Hứa Trích Tinh hưng phấn vô cùng, nhảy nhót trên bục, “Anh của em ưu tú nhất thế giới!”
Sầm Phong mỉm cười đỡ cô từ trên bục xuống.
Cửa này không ngoài dự đoán, Sầm Phong lại giật hạng nhất, Ngoại trừ cửa nhảy cao được hạng hai, hôm nay nhóm bọn họ giật hết hạng nhất, bây giờ chỉ còn một cửa cuối cùng, sắc mặt Trịnh Già Lam đã rất khó coi rồi.
Chị ta vừa debut đã hot hòn họt, mấy năm nay vẫn luôn được o bế, thêm nữa có vị Thái Tử gia của Hoàng thị kia chăm sóc, xuôi chèo mát mái trong giới, chưa từng thua thiệt gì, vậy mà lại vấp phải bao trắc trở trong cái gameshow này.
Cũng do được chiều quá nên kiêu, lại là lần đầu tham gia show thực tế, chị ta hoàn toàn không biết rén là gì, lúc chọn đồ đến KK còn phải lặng lẽ nhắc nhở chị ta đừng có hậm hực quá, đây là live stream đấy.
Sắc mặt chị ta biến hóa khán giả làm sao không phát hiện ra, vừa mắng chị ta là đồ Tuesday không biết xấu hổ, vừa cà khịa chị ta là hạng đã thua còn cay cú.
Trò chơi cuối cùng là nắn hình bắt chữ.
Nói ngắn gọn, cửa này có ba bước đi, yêu cầu chơi chung với học sinh. Tổ đạo diễn sẽ cho học sinh một từ, sau đó học sinh sẽ vẽ từ đó lên giấy.
Một người trong nhóm sẽ dựa theo hình vẽ trên giấy nặn ra bằng đất sét dẻo, nặn xong thì người còn lại sẽ đoán là cái gì, đội nào đoán trúng 5 từ trước sẽ thắng.
Trò này xem như vẽ tranh đoán chữ phiên bản cải tiến, quy tắc tuyên bố xong, mỗi nhóm tự tìm thành viên trong nhóm các bạn nhỏ. Hứa Trích Tinh cười toe toét hỏi các bạn nhỏ xung quanh: “Em nào học vẽ từ nhỏ thì giơ tay nào!”
Không ít học sinh đều giơ tay lên.
Cô chọn một cô bé trông có vẻ rất khéo tay, kéo qua thân thiết hỏi: “Em gái, học vẽ tranh mấy năm rồi?”
Cô bé ngoan ngoãn trả lời: “Hai năm ạ, em học vẽ tranh truyền thống.”
Hứa Trích Tinh: “Ui tranh truyền thống xịn lắm! Bạn nhỏ cố lên, vẽ thật đẹp nha! Chị cũng sẽ nặn thật đẹp!”
Ở cửa này các nhà thiết kế đều chọn nặn đất sét, dù sao tay càng dẻo càng dễ hơn. Tiếng còi cất lên, cuộc thi chính thức bắt đầu.
Năm em học sinh ngồi sau tấm gỗ bắt đầu vẽ, bọn họ chỉ có thời gian 2 phút, một phút sau, nhân viên công tác bên cạnh kéo tấm gỗ, các bạn nhỏ giao giấy vẽ ra.
Cô bé nhóm Hứa Trích Tinh không hổ là học vẽ tranh truyền thống, vẽ một quả anh đào cực kì sống động. Cô giơ ngón cái với cô bé, xoay người chọn đất sét màu đỏ bắt đầu nặn quả anh đào.
Các học sinh bên cạnh đều hò reo cổ vũ, không khí trong hiện trường rất sôi động.
Nhà thiết kế vừa nặn, nghệ sĩ đã bắt đầu thuận miệng đoán, đoán linh tinh đủ thứ.
Sầm Phong vừa thấy Hứa Trích Tinh chọn đất nặn màu đỏ, lại làm động tác ăn, trong lòng đại khái đã phác ra hình dáng. Cuối cùng kết hợp với kích thước và hình dạng do cô nặn, dễ dàng đoán ra: “Anh đào.”
Tổ đạo diễn tuyên bố: “Nhóm Sầm Phong ghi được một điểm.”
Cô bé học vẽ tranh truyền thống còn hưng phấn hơn Hứa Trích Tinh, tấm ván gỗ rơi xuống, tiếp tục vẽ hình thứ hai.
Hứa Trích Tinh lại nịnh nọt idol: “Anh ơi sao anh lợi hại thế? Làm gì cũng ưu tú, đầu anh ăn gì mà lớn lên vậy á? Ăn mưu trí lớn lên đấy ạ?”
Cô khiến khán giả cười gần chết, sóng comment nói: 【 Bộ dạng Hứa Trích Tinh nịnh hót idol chẳng khác gì tui mọi ngày cả 】
Bức tranh thứ hai đã vẽ xong rất nhanh, lần này nhìn qua có chút trừu tượng, vẽ một hình người nhỏ, lại vẽ một vầng trăng, Hứa Trích Tinh nhìn rất lâu, trong lòng cảm thấy hẳn là Hằng Nga ngắm trăng.
Nhưng giờ cô không được nói gì, cái này dễ đoán nhưng không dễ nặn, xoay người trầm mặt bắt đầu chọn đất nặn.
Cứ nặn một hình người cái đã.
Các nhóm khác vội vã tăng tốc, đuổi kịp tiến độ của Hứa Trích Tinh. Hình người của Hứa Trích Tinh vừa nặn xong, đặt một bên, lại nhéo một miếng đất vàng bắt đầu nặn mặt trăng.
Trăng còn chưa nặn xong, liền nghe thấy idol nói: “Hằng Nga ngắm trăng.”
Hứa Trích Tinh: “!!!” Cô hưng phấn nhảy lên: “Anh ơi anh là thần tiên sao! Sao cái gì cũng biết thế? Em còn chưa nặn xong mà!”
Sầm Phong cười cười: “Em nặn Hằng Nga giống lắm.”
Người xem nheo mắt nhìn người que mắt chả ra mắt tóc chả ra tóc, cũng không biết anh khen “giống lắm” là giống ở đâu ra.
Cô bé học vẽ tranh truyền thống đã bắt đầu vẽ bức thứ ba.
Hứa Trích Tinh hưng phấn xoay vòng vòng tại chỗ: “Chúng mình sẽ thắng! Chúng mình phải thắng lần nữa!”
Trịnh Già Lam cũng đã đoán đúng cái thứ hai, nghe thấy giọng đắc ý của cô, quay đầu lại ngắm nghía Sầm Phong, như cười như không nói: “Sầm Phong đúng là cái gì cũng biết nhỉ.”
Chị ta cười toe toét: “Vừa biết hát vừa biết nhảy, còn biết diễn cái loại kịch nói gì gì ấy nhỉ? Chơi trò chơi cũng lợi hại như vậy, à đúng rồi, nghe nói cậu còn biết lắp ráp máy móc? Đúng là thiên tài trong giới nhỉ.”
Sầm Phong không nói chuyện, chỉ lịch sự cười với chị ta một cái.
Trịnh Già Lam vén tóc, thở dài nói: “Không giống những người tầm thường như chúng chị, muốn làm tốt một chuyện thì phải dành toàn bộ thời gian và tinh lực, bằng không sẽ chẳng ra ngô ra khoai gì.”
Chị ta vừa dứt lời, một cục đất sét nện đánh bốp lên chân chị ta.
Trịnh Già Lam hoảng sợ, đột nhiên ngẩng đầu lên. Hứa Trích Tinh không biết đã đứng lên từ lúc nào, trong tay còn nhéo một cục đất dẻo, khuôn mặt luôn cười tươi roi rói giờ không chút cảm xúc, đôi mắt lạnh băng, chỉ vào chị ta mắng: “Chị mẹ nó châm chọc ai đấy?”
Mặt Trịnh Già Lam tức đến đỏ ửng lên, ném đất dẻo trên chân đi, “Hứa Trích Tinh cô làm cái gì đấy!”
Dứt lời, Hứa Trích Tinh giơ tay ném thêm một cục đất sét sang.
Lần này không khách khí, nện trên vai chị ta.
Hứa Trích Tinh nhìn chằm chằm chị ta, gằn từng câu từng chữ: “Còn dám thối mồm, lần sau tôi sẽ quăng thẳng vào mồm chị, giúp chị câm miệng.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]