Edit + Beta: meomeoemlameo. 
Bạn nhỏ như thể được tiêm máu gà, khởi động xe chạy thẳng đến nơi tập kịch đón anh. Chờ Sầm Phong thay xong quần áo, chào tạm biệt các diễn viên trong đoàn kịch đi ra, Hứa Trích Tinh đã tới rồi. 
Hôm nay cô mặc áo len màu vàng nhạt, trên lưng ghế lái vắt một chiếc áo lông vũ màu trắng, đang ghé vào tay lái cầm di động xem thực đơn. 
Sầm Phong kéo cửa ghế lái ra, hương tuyết tùng trong xe tản ra trong cơn gió lạnh bên ngoài. Còn mấy ngày nữa sẽ đến Tết Âm, thành phố B đổ tuyết, nơi nơi đều là ánh tuyết bàng bạc. 
Anh lại không cảm thấy lạnh, cười nhẹ nói: “Xuống đi.” 
Hứa Trích Tinh cầm di động ngoan ngoãn xuống xe, chạy đến ghế phụ ngồi nghiêm chỉnh. 
Sầm Phong ngồi vào ghế lái, chiếc áo khoác lông vũ kia còn vắt trên chỗ dựa ghế anh, lớp lông dày trên mũ áo lướt qua cổ anh, ngửi được mùi hương thoang thoảng thuộc về cô. 
Anh mới gửi xe, Hứa Trích Tinh vui vẻ nói: “Anh ơi, em học được món mới, phật trèo tường đó! Tí nữa em nấu cho anh nhé?” 
Sầm Phong nghe vậy liền quay đầu: “Trông anh lại gầy đi à?” 
Bằng không tại sao toàn làm đồ đại bổ cho anh vậy? 
Hứa Trích Tinh tỉ mỉ nhìn nhìn anh một lúc: “Không gầy.” Cô hơi ngượng ngùng rũ mắt, “Em chỉ muốn cho anh xem món em mới học thôi mà.” 
Sầm Phong thậm chí còn nghe ra ẩn ý trong lời cô. 
Tuy rằng em chơi game chẳng ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/showbiz-la-cua-toi/3203476/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.