Edit + Beta: meomeoemlameo. 
Khoảng thời gian biết được tin dữ kia, dù trong lòng biết rõ mười mươi người chết thì không thể sống lại, nhưng vô số đêm cô vẫn luôn khóc lóc thỉnh cầu ông trời cho anh sống lại. 
Chỉ cần anh tồn tại thôi. 
Chúng em không cần anh nổi tiếng, không cần tài nguyên, không cần lưu lượng, chẳng màng danh khí, chúng em nguyện từ bỏ tất cả. 
Chỉ cần anh sống bình bình an an trên đời. 
Vừa khóc lóc khẩn cầu, vừa biết kỳ thật đều là si tâm vọng tưởng. 
Mỗi một ngày, mỗi một phút, mỗi một giây, đều giống như có một con đao cùn cứa tới cứa lui vào trái tim cô. Đau đến rã rời, đau đến tuyệt vọng. 
Cô chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày, nguyện vọng này thật sự sẽ thành hiện thực. 
Cho đến tận khi bóng dáng kia biến mất ở chỗ rẽ, Hứa Trích Tinh rốt cuộc cũng khống chế được thân thể, lau nước mắt trên mặt đi, túm cặp sách chạy như bay tới. 
Sầm Phong đứng ở bên đường chờ đèn xanh đèn đỏ. 
Hứa Trích Tinh không dám tới gần, dừng lại khoảng 10m đứng sau anh. 
Lúc này Sầm Phong đã rất cao, chỉ là trông có vẻ gầy, áo hoodie không rộng thùng thình mà ôm lấy người, đứng hờ hững đút tay túi quần, giống như thiếu niên bước ra từ trong truyện tranh. 
Không ít người bên cạnh đều nhòm ngó anh, nhưng anh dường như không thấy, vẫn rũ đầu nhìn mặt đất chằm chằm, cả người mang hơi lạnh nhạt người sống chớ lại gần. 
Trái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/showbiz-la-cua-toi/3203356/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.