Chương trước
Chương sau
11.

Không còn quỷ treo cổ nhập vào người, sắc mặt Lương Gia Thành rất nhanh khôi phục lại như bình thường, sau đó anh chàng ảnh đế này kích động nắm tay tôi, không ngừng nói cám ơn.

Ánh mắt Trầm Hân Vi phát sáng nhìn tôi chằm chằm, "Được, cô thật biết giấu diếm nha, còn nói mình không phải là Đại sư trừ quỷ!"

Tôi ngượng ngùng gãi đầu, "Cái đạo hạnh mèo cào thùng thiếc này của tôi, không đáng nhắc tới."

Trầm Hân Vi có ý vị riêng mà cà khịa:"Cô so với người nào đó mạnh hơn nhiều, một chút bản lĩnh bắt quỷ cũng không có, chỉ có mỗi cái 'bản lĩnh' làm màu khè người ta là nhất thôi."

A Loan bị nói bóng nói gió, sắc mặt đỏ bừng, hận không thể tìm một cái khe nứt nào đấy chui vào.

Tôi vừa cho rằng A Loan xấu hổ muối mặt muốn rời khỏi show trực tiếp, thì ánh mắt cô nàng lại phát sáng lên, cầm phù chú đi tới trước mặt tôi.

"Chị Sương Sương, phù chú này của chị đúng thật là được vẽ quá hoàn mỹ, nếu không phải có mấy chục năm đạo hạnh trở lên, căn bản sẽ không vẽ được tới độ tinh xảo như này! Chị ơi, chị bái sư lão đạo cao nhân nào vậy?"

Nhìn A Loan chớp đôi mắt to nhìn tôi tìm tòi, tôi không đành lòng vạch trần, đây thật ra là 'sư phụ hờ' nhà cô tùy tiện bày ra đấy.

Một đống phù chú đấy, chính là tôi thuận tay vẽ ra.

Thế là tôi liền làm bộ chưng ra vẻ mặt khó xử đắn đo.

"Trước khi sư phụ tôi ẩn cư trong núi rừng, cố ý dặn dò không được nhắc tới danh tánh của thầy với người ngoài."

A Loan nghe xong dùng ánh mắt hâm mộ nhìn tôi, tiếp theo cô nàng làm một hành động khiến tất cả mọi người trở tay không kịp.

A Loan đột nhiên quỳ phịch một cái xuống đất, cung kính trịnh trọng dập đầu với tôi: "Sư phụ ở trên, xin nhận một lạy của đồ nhi."



Tôi sợ tới mức phản xạ có điều kiện, nhanh chóng quỳ xuống đất theo, bất đắc dĩ nhìn cô nàng: "A Loan em ơi, đừng có tuỳ hứng như vậy, chị đây chịu không nổi đâu."

A Loan quỳ trên mặt đất nhõng nhẽo không thôi, nhất định phải xí chỗ làm đồ đệ của tôi, ta khuyên mãi đành chịu dạy cô nàng vẽ phù chú, lúc này mới thôi.

Bình luận trực tiếp chạy trên màn hình muốn nổ luôn.

[Sương tỷ đúng cừ! Trên có thể diễn xuất, dưới có thể bắt quỷ, còn có cái gì Sương tỷ của iem không biết nữa không!]

[Chế Sương Sương đẹp trai như thế còn cần méo gì nam nhân, thật muốn sinh khỉ con cho chế Sương quá đi!]

[Về sau cần phải mời chị Sương tham gia nhiều show Linh Tống, đây chính xác là bàn tay của nữ chính cầm kịch bản sảng văn, sát phạt ràn rạt tứ phương!]

12.

Đêm phát sóng trực tiếp kết thúc, các topic về chủ đề của show [Thám hiểm sâu thẳm] giành vị trí số 1 hot search Weibo, show hoàn toàn bạo hoả.

Trong bữa tiệc ăn mừng, Diêm đạo diễn miệng cũng sắp kéo đến sau gáy, thái độ đối với tôi thay đổi xoành xoạch 180 độ.

Không chỉ vô cùng ân cần mời tôi ngồi ở vị trí trung tâm, mà còn tự mình bưng một ly rượu mời tôi.

"Sương Sương à, đều tại anh Diêm trước kia mắt mũi vụng về coi thường em, hy vọng em không để ý tới những hiềm khích lúc trước, tiếp tục hợp tác với tổ tiết mục đôi bên cùng có lợi, lần này anh Diêm nhất định nói được làm được."

Tôi ngồi cười nhạt, cho đến khi bàn tay đang mời rượu của ông ta bắt đầu run, lúc này mới mở miệng.

"Diêm đạo diễn nói quá rồi, nhưng mà chuyện hợp tác thì thôi bỏ đi."

"Mặc dù tôi có hơi ngốc nghếch tí, nhưng cũng không mất não đến mức bị bán mà còn đếm tiền giùm cho người khác nữa. "

Diêm đạo diễn nghe vậy sắc mặt sượng trân.



"Bạch Sương Sương, ý cô là sao, muốn vi phạm hợp đồng hả? Tôi khuyên cô suy nghĩ cho kỹ vấn đề bồi thường vi phạm hợp đồng!"

Tôi tức đến nực cười, không muốn trước mặt mọi người vạch trần những động tác mờ ám của tổ chế tác, bó tay trước trình độ da mặt dày của họ.

"Diêm đạo diễn cũng không cần giả vờ hồ đồ, khoan nhắc đến cái bánh lớn mấy người vẽ ra cho tôi, chỉ nói riêng về khoản thù lao, ê-kíp chương trình hoàn toàn phụ thuộc vào tôi để kéo rating, mà hình như cat-xe của tôi là thấp nhất đấy nhỉ."

"Bây giờ còn dám nói chuyện với tôi cái gì mà hợp tác cùng có lợi, không có cửa đâu! Nếu thật sự truy cứu trách nhiệm đến cùng, đó cũng là mấy người vi phạm hợp đồng trước."

Diêm đạo diễn tức giận đến đỏ mặt.

"Bạch Sương Sương, làm người còn phải có lương tâm, lúc trước nếu không phải e-kip có lòng tốt mời cô đến, cô có thể có cơ hội hot lên sao, trở mặt ăn cháo đá bát coi chừng bị trời phạt!"

Vừa nói xong, Trầm Hân Vi ngồi bên cạnh liền cười ra tiếng.

"Tại sao trước đây tôi không phát hiện ra, da mặt Diêm đạo diễn dày đến mức có thể so sánh với tường thành nhỉ, nếu không phải nhìn tới ghi chép giao dịch chuyển khoản năm triệu tệ trong tài khoản của tôi, tôi thực sự cho rằng Sương Sương là người mà tổ chương trình mời tới đấy."

Diêm đạo diễn thấy một tầng cuối cùng cũng bị người ta chọt thủng, dứt khoát cá chết lưới rách.

"Coi như tôi vi phạm hợp đồng thì sao, cô đào đâu ra bằng chứng."

"Bạch Sương Sương tôi nói cho cô biết, show tống nghệ này cô không muốn tham gia cũng phải tham gia, không thì cô sẽ phải đối mặt không những gấp ba lần tiền phạt vi phạm hợp đồng khổng lồ, mà còn được hưởng 'đãi ngộ' phong sát đấy."

“Diêm mỗ tôi lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, muốn một nữ minh tinh không có phim để đóng, vẫn là chuyện dễ như trở bàn tay.”

Diêm đạo diễn tự cho rằng đã hù doạ được tôi, dương dương tự đắc kênh mặt nhìn tôi.

Tôi mỉm cười và vỗ tay một cái, đi đến trước mặt ông ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.