Lầu 5801 (lâu chủ trả lời): Tôi mất mặt không thể nào tưởng tượng được, vì thế ngay trong một khoảnh khắc ngắn ngủi như tia chớp lóe sáng, đầu óc tôi liên tục vận hành cuối cùng quyết định cười với phó bang chủ một cái. 
Nụ cười này của tôi không có ý tứ gì khác, xin thề là lúc ấy tôi chỉ muốn thông qua nụ cười thân thiết và thản nhiên này để giảm bớt vài phần xấu hổ trong không khí. 
Kết quả, phó bang chủ sợ giật mình một cái, sau đó liền cười rộ lên với tôi, thậm chí còn ái muội mà nháy nháy con mắt bên trái. 
Tôi: “…” Người anh em, biểu tình này của anh không thích hợp.  
Ngay sau đó, phó bang chủ trực tiếp xoay người dưới vòi hoa sen, từ ba phần tư chính diện biến thành hoàn toàn chính diện, thoải mái tắm rửa ở trước mặt tôi, còn nháy nháy con mắt tựa như muốn nói “vừa lòng chưa hả đồ tiểu yêu tinh cuồng rình trộm”. 
Tôi sợ hãi, quá mức sợ hãi, cho nên lập tức ngồi thụp xuống!  
Bởi vì cửa sổ thủy tinh kia cách mặt đất khoảng chừng một mét, còn bên dưới may mắn vẫn là vách kín… 
Sau khi ngồi xổm xuống đất, mặt tôi đỏ đến mức máu cũng muốn ứa ra, huyệt Thái Dương thì không ngừng nảy lên thình thịch. 
Trong khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy mình chẳng khác gì một thằng thiểu năng hết.  
———————————— 
Lầu 5813: Lâu chủ, đối diện với cảm giác của mình không có gì là xấu cả, ầy ầy, tên thiểu năng trí tuệ đáng thương.  
———————————— 
Lầu 5820: Thím làm như vậy rất nguy hiểm nha, thật đấy… Bởi vì, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/show-an-ai-deu-phai-chet/1342315/quyen-3-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.