Editor: Danh
Lần đầu tiên gặp Tân Thụy, lúc ấy tôi mới bốn tuổi.
Nhìn thấy Tân Thụy đến gần tôi cười tủm tỉm, lòng tôi có chút kích động. Tôi cúi đầu nhìn bộ trang phục và đôi giày trên người, tôi cực kỳ hài lòng với bộ trang phục mẹ đã chọn cho tôi hôm nay.
Mẹ ở phía sau nhẹ nhàng đẩy tôi, “Tu Nội, cô bé tên là Tân Thụy, gọi chị.”
Tôi không nói gì, mở to đôi mắt nhìn cô.
Tóc cô ấy rất dài, trên đầu còn có chiếc kẹp tóc hình dưa hấu trông thật đẹp.
“Tu Nội, xin chào.” Cô lấy lòng đưa tay ra để nắm lấy tay tôi, tôi thế mà không hề kháng cự.”
Cuộc đời của tôi từ đấy có thêm một người, lúc đầu tôi cũng cảm thấy không khó chịu lắm. Tuy nhiên, dần dần về sau, tôi bắt đầu không hài lòng hề cô ấy. Tôi ghét việc cô ấy đối tốt với tất cả mọi người, tôi ghét việc cô ấy chủ động giúp dì quét dọn, ghét cô giúp người làm vườn tưới hoa, tôi ghét cô ấy vây quanh ba mẹ đấm lưng giúp họ. Tôi ghét cô luôn lấy lòng người khác.
Tôi ghét trong tầm mắt cô trừ tôi còn có những người khác!
Tôi trở nên cáu kỉnh, cũng không biết tại sao.
Có một lần, mẹ kể chuyện cổ tích cho tôi nghe. Người lớn thường cho rằng trẻ em đều thích nghe kể chuyện, thích những thế giới mới lạ bên trong. Tôi nhìn Tân Thụy ở bên cạnh, cô ấy dường như đang đắm chìm trong câu chuyện cổ tích. Thật ra cốt truyện cổ tích có khá nhiều tình tiết cũ kĩ nhưng dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/shota-du-hoac/218731/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.