Editor: Danh ?
Tôi tên Tân Thụy, khi còn nhỏ Tu Nội xem phim hoạt hình, nghe dì kể truyện Cô bé Lọ Lem xong sẽ gọi tôi là Cinderella với vẻ mặt khinh thường đầy châm biếm.
Hiển nhiên cậu không hiểu cái kết của câu chuyện, cô bé lọ lem cuối cùng vẫn có được cuộc sống viên mãn, mặc kệ nàng có yêu hoàng tử hay không.
Lần đầu tiên nghe Tu Nội gọi tôi là Cinderella, lúc ấy tôi sợ ngây người, vẻ mặt hẳn trông rất ngớ ngẩn. Tu Nội vô cùng chán ghét biểu hiện của tôi, khi tôi còn đang chìm đắm trong ảo tưởng vì được khen ngợi thì câu nói tiếp theo của cậu ấy thốt ra nhanh chóng kéo tôi quay về thực tại.
“Dáng vẻ của chị trông ngốc cực, giống hệt Pudding.”
Pudding là con chó Sa Bì trong nhà, luôn thích ỷ thế hiếp người mà cắn váy tôi.
Tu Nội là đứa trẻ được nuông chiều, hơn nữa lại vô cùng ấu trĩ, tôi nên cách xa cậu ta một chút. Đây là nhận thức 6 tuổi của tôi về Tu Nội 4 tuổi.
Ở trước mặt người lớn Tu Nội biểu hiện vô cùng xuất sắc, nếu lúc ấy tôi biết thuật ngữ phúc hắc, tôi nhất định ghi tạc tên cậu như dán nhãn mác ở trong lòng. Cả khi cùng những người bạn cùng trang lứa, cậu cũng chưa bao giờ che giấu sự xấu xa của mình.
Tu Nội lớn lên trông rất ưa nhìn, nên hình dung thế nào nhỉ? Chính là chỉ nhìn tổng thể thôi cũng cảm thấy không đủ, còn muốn nhìn lại một lần, sau đó lại nhìn thêm lần nữa. Tôi nghĩ sở dĩ mỗi lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/shota-du-hoac/218718/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.