Nim đoán không hề sai, sau bức rèm là một khung ảnh cỡ lớn….một bức ảnh được đóng trong một chiếc khung chạm trỗ tinh xảo với những viên ngọc nhỏ lấp lánh như những giọt nước mắt…
Và người trong ảnh….
Không ai khác….chính là cô bé!
Phải mất vài phút Nim mới lấy lại bình tĩnh để nhìn trực diện chân dung của mình. Cái ảnh này được chụp lúc Nim đang ngồi một mình ở ghế đá ngoài sân sau của trường. Sở dĩ cô bé biết được điều đó là vì cảnh vật trong bức tranh thấp thoáng những chậu hoa thủy tiên cùng mấy hàng đồng tiền – những loài hoa đặc trưng ở sân sau – nơi cô bé thường hay tới mỗi khi thấy buồn lòng. Gương mặt Nim trong ảnh là một gương mặt buồn, đôi mắt cô bé đang nhìn xa xăm vào khoảng không bao la trước mặt. Nhưng tại sao Devil lại chụp được bức ảnh này, chụp bao giờ??? Và vì sao lại treo nó trong phòng, đóng khung kĩ lưỡng và đậy lại bằng chiếc rèm này???? Những thắc mắc lại bủa vây trong đầu khiến Nim vừa xúc động vừa bối rối. Tâm trạng cứ hỗn độn cả lên….
Tiếng chuông báo hiệu 10h sáng của chiếc đồng hồ cổ trong phòng đưa Nim trở lại với thực tại. Cô bé vuốt trán gạt đi những giọt mồ hôi rồi bước xuống giường và tiến ra khỏi phòng. Trước khi đi, Nim còn ngoái đầu nhìn lại tấm rèm kì lạ, nơi mà đằng sau đó là hình ảnh của chính mình….
………………………………….
Xuống tới phòng khách, quản gia nhìn cô bé mỉm cười:
- Xong rồi phải không cô chủ? Chúng ta đi thôi!
Nim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/shock-tinh/1774749/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.