Chương trước
Chương sau
Hoạt động lễ hội phim truyền hình lần này là lần thứ hai mươi tám, được tổ chức tại một thành phố biển.

Đợt này đoàn phim coi như thắng đậm, được đề cử ba bốn hạng mục phim truyền hình xuất sắc nhất, đạo diễn xuất sắc nhất, biên kịch xuất sắc nhất và tạo hình mỹ thuật xuất sắc nhất.

Đánh giá bao quát lễ hội truyền hình, tình huống kiểu này quả thực không thường thấy, nhưng dường như mọi việc lại đều nằm trong dự đoán. Dù sao bất luận là từ dàn diễn viên hay hậu kỳ thì đều là chế tác lớn, tuyệt đối xứng với hai chữ “tinh phẩm”.

Ngoài ra, hai diễn viên chính của phim Thịnh Lâm và Thời Chí đều được đề cử nam chính xuất sắc nhất, nhưng điều khiến người ta ngạc nhiên nhất là ngay cả Tiết Lam vậy mà cũng được đề cử hạng mục nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất.

Đây là niềm vui bất ngờ mà cả Tiết Lam lẫn đoàn đội của cô đều không ngờ tới. Dù sao lúc quay bộ phim này, diễn xuất của cô thật sự còn phải cố gắng nhiều.

Đương nhiên, đề cử là đề cử, có thể giành được giải hay không lại là chuyện khác.

Hoạt động này Tiết Lam và đội ngũ nhân viên đã chuẩn bị từ rất sớm, bất luận là lễ phục hay trang điểm thì đều cố gắng thực hiện tốt nhất.

Dùng lời của Trần tỷ để nói, có thắng giải hay không chúng ta không kiểm soát được, nhưng tạo hình thảm đỏ này nhất định phải kinh diễm toàn bộ hội trường.

Tiết Lam và nhân viên đoàn đội buổi sáng bay tới thành phố biển, Thời Chí sáng hôm ấy sát thanh, vừa hay buổi chiều có thể tới.

Về phần Thịnh Lâm ấy à, đúng lúc mấy ngày nay cậu có một hoạt động ở thành phố này, vì vậy không cần phải bôn ba chạy tới.

Tối hôm đó, sau khi Tiết Lam đến phòng làm việc của stylist để tạo hình xong thì liền trực tiếp xuất phát tới hiện trường.

Sau khi tới nơi, Tiết Lam trước tiên tới phòng nghỉ ở hậu đài của hoạt động tìm Thịnh Lâm và Thời Chí. Hôm nay ba người họ phải đại diện cho đoàn phim cùng đi thảm đỏ.

Vừa vào phòng nghỉ, Tiết Lam liền nhịn không được khoe với hai người: “Thế nào, lễ phục thảm đỏ này đẹp lắm đúng không.”

Tối nay Tiết Lam mặc một bộ lễ phục cổ sâu chữ V màu xanh, tao nhã quý phái nhưng lại không mất đi sự gợi cảm, phối hợp với lớp trang điểm tinh xảo khiến người nhìn có cảm giác trước mắt bừng sáng.

Có điều may mà hoạt động này tổ chức trong hội trường, bằng không với trang phục như vậy, Tiết Lam sẽ cóng hết nửa người cũng không chừng.

Thời Chí thấy thế thì vội đứng dậy bước tới, khoác chiếc áo lông trong tay Trương Giai vào cho Tiết Lam.

“Rất đẹp rất đẹp, nhưng mà thời tiết quá lạnh, vẫn nên mặc áo vào trước, đừng để lát nữa bị đông cứng.”

Tiết Lam vừa nghe thì không vui lắm. Cô thật sự rất thích tạo hình này, còn muốn khoe khoang một lúc mà.

“Không lạnh, trong hội trường có mở điều hòa, mặc vào nóng lắm.”

Cô nói rồi định cởi áo khoác xuống nhưng lại bị Thời Chí giữ chặt không buông. Tiết Lam nhìn anh bằng ánh mắt khó hiểu, còn Thời Chí thì nhìn cổ áo khoét sâu chữ V kia, muốn nói lại thôi.

Tiết Lam: “………..”

Lúc này Thịnh Lâm cũng đi qua, nhíu mày nói: “Tiết Lam, không phải you muốn đi con đường diễn viên thực lực sao, sao không thể chọn một bộ lễ phục kín đáo một chút chứ hả?”

Tiết Lam: “???”

Thế ra phái thực lực và lễ phục kín đáo có quan hệ trực tiếp gì vậy hở?!

Chẳng qua Tiết Lam cũng không ngốc. Nhìn phản ứng của hai người họ thì cô đại khái cũng đoán được cả hai đang nghĩ gì, nên nhịn không được đánh mắt khinh bỉ.

Cô đã tạo nghiệp gì mà mặc quần áo cũng bị người ta quản chứ, hơn nữa còn là hai người!

Tiết Lam còn chưa lên tiếng nhưng Thời Chí đã tiên phong về chung một phe với Thịnh Lâm.

“Ừ, anh cảm thấy lời Thịnh Lâm nói không sai, lần sau có thể đổi kiểu lễ phục. Bộ y phục màu hồng nhạt hai hôm trước em gửi anh xem được lắm, rất dễ thương.”

Đương nhiên rồi, trọng điểm là bộ y phục đó rất chi kín đáo bảo thủ!

Tiết Lam không khỏi liếc mắt khinh thường. Không biết anh có từng nghe câu này chưa, dễ thương đứng trước gợi cảm thì căn bản không đáng một xu!

“Hai người tránh ra, lười nói với hai người.”

Dứt lời, Tiết Lam trực tiếp vòng qua cả hai, đi về phía Linh tỷ ở cạnh đó, chuẩn bị tìm lại tự tin ngút ngàn từ chỗ Linh tỷ.

Linh tỷ quả nhiên không hề cô phụ sự kỳ vọng của Tiết Lam, khen ngợi bộ lễ phục này của cô một phen. Hơn nữa chị ấy còn nói, với ánh mắt đánh giá của người quản lý đỉnh lưu giới giải trí như mình thì tối nay Tiết Lam chắc chắn sẽ đẹp áp đảo toàn bộ thảm đỏ.

Vì vậy, tự tin bị đánh mất chỗ Thịnh Lâm và Thời Chí nháy mắt trở về.

Rất nhanh đã tới thời gian thảm đỏ, ba người được nhân viên dẫn tới khu vực đi thảm đỏ để chờ, trước mặt hãy còn mấy khách mời đoàn khác đang đi.

Lúc này Tiết lam mới có thời gian nghiêm túc đánh giá trang phục tối nay của hai người. Trang phục thảm đỏ của nam diễn viên thường khá đơn giản, phần lớn mà nói đều là vest, màu sắc thông thường cũng không mấy sặc sỡ, nhưng những chi tiết nhỏ nhặt vẫn cần hao tốn tâm tư.

Ví dụ như nơ hay cà vạt, ghim cài áo, đồng hồ phối hợp v..v…

Thịnh Lâm hôm nay mặc vest đen, phối với giày da đen, sơ mi trắng, còn đeo nơ, toàn thân toát lên vẻ thành thục trầm tĩnh hơn nhiều.

Mà Thời Chí mặc một bộ vest màu xám, bên trong phối với sơ mi cổ bẻ màu trắng, quần tây xám kiểu thụng khiến người ta trước mắt sáng bừng.

Vẻ mặt Tiết Lam mang theo tán thưởng đánh giá hai người một phen. Không thể không nói, cả hai đều là móc treo quần áo, vai rộng eo nhỏ, giáo phái toàn chân, mặc cái gì cũng đẹp hết.

“You nhìn gì đấy, bộ dạng chưa từng trải đời, có thấy mất mặt không.” Thịnh Lâm lườm Tiết Lam một cái, độc miệng nói.

Tiết Lam liếc cậu: “Nhìn em đó thì sao, em ăn mặc kiểu mặt người dạ thú, không phải là để người ta nhìn ư.”

Thịnh Lâm bị nghẹn lời, tức giận nói: “Sao tôi thấy you mới là miệng chó không mọc được ngà voi.”

Tiết Lam cũng không chút lui bước, “Nè, hai chúng ta là chị em ruột, em mắng chị là chó, thế em là gì, chó con hả?”

Nghe vậy, Thịnh Lâm một lời khó mà nói hết: “………..You liệu có chút kiến thức phổ thông được không, you là chó, con của you mới là chó con!”

Cậu chỉ là em trai cô, vì vậy thân phận này sao cô có thể đề cập?

Tiết Lam lại căm phẫn sục sôi: “Người xưa có câu chị gái như mẹ, như vậy xem như em chính là chó con!”

Thịnh Lâm: “………..”

Thời Chí đứng cạnh không khỏi vỗ trán. Hai chị em nhà này cãi nhau ai cũng không chịu nhường ai, hơn nữa còn đấu qua đấu lại không chịu thua, là kiểu càng cãi càng hăng, cũng khiến người ta đau đầu.

“Hai người yên lặng một chút, đang quay đó.” Thời Chí chỉ vào máy quay bên cạnh nhắc nhở.



Lúc này cả hai mới chú ý tới camera không biết từ khi nào đã xuất hiện, lập tức trở nên nghiêm túc.

Mà camera này thật sự là một trong những vị trí máy quay live của ban tổ chức hoạt động. Lần này dùng hình thức phát live toàn bộ quá trình, có phòng livestream chính và phòng livestream phụ.

Phòng livestream chính lúc này đương nhiên là thảm đỏ bên ngoài, nhưng bất kể là bên trong hội trường hay khu vực chờ thảm đỏn thì ban tổ chức đều lắp đặt máy livestream phụ để quần chúng và các fan có thể tự do lựa chọn cái mình muốn xem.

Cho nên, đoạn đấu khẩu như hai nhóc gà con tiểu học vừa rồi của hai người đã hoàn toàn bị khán giả và các fan canh ở phòng livestream phụ “thưởng lãm”.

Comment sớm đã xôm tụ không thôi.

[Hahahaha, chó con! Fan Lâm xin bày tỏ, lần đầu tiên trông thấy dáng vẻ sống không còn gì luyến tiếc này của ca ca nhà em]

[Sớm muộn gì cũng cười chít với mạch tư duy của Tiết Lam, chị gái như mẹ, cho nên chị là chó thì em chính là chó con? Rõ ràng không có lý chút nào, nhưng dưới cách giải thích vặn vẹo của bả thì hình như thật sự có chút logic]

[Hai người này con nít cãi nhau như gà con tiểu học vậy, ba tủi khum hơn!]

[Quan sát so sánh, Thời Chí nhỏ hơn Thịnh Lâm và Tiết Lam một tuổi nhưng lại trầm ổn hơn nhiều nhỉ.]

[Nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ nhưng lại yêu chiều của Thời Chí kìa, [Thịnh thời thiên hạ] và [Cp Thị huyết] so ra một cái chính là thật rồi, bằng không chỉ bằng nét mặt này thôi không cách nào giải thích nổi]

[<Thịnh thời thiên hạ> yyds, là thật, là thật đó!]

[Cp Thị huyết của mị là thật, không chấp nhận bất cứ phản bác nào]

[Thật không dám giấu, hai cp này mị đều ship, nhưng nếu nói thật lòng thì mị vẫn hi vọng cp Thị huyết là thật, dù sao có thể bước ra ánh sáng mà]

[Lầu trên dựa vào đâu chứ, cho hỏi [Thịnh thời thiên hạ] của tui thua kém chỗ nào, không bước ra ánh sáng được thì sao, có nhóm Thiên nhân chứng kiến tình yêu của họ là đủ rồi]

[Chị em lầu trên đừng kích động, cũng không bảo là kém chỗ nào, chủ yếu là cảm thấy với giá trị nhan sắc của Thời Chí và Tiết Lam mà không sinh em bé thì đáng tiếc ấy]

[Giá trị nhan sắc của Thịnh Lâm tụi tôi cũng không kém mà, được rồi, họ không sinh em bé được…Nhưng thế thì sao chứ, vẫn là câu nói đó, cùng giới mới là tình yêu đích thực, khác giới đều là để nối dõi tông đường!]

…………

Rất nhanh đã tới lượt ba người họ đi thảm đỏ, ba người đứng dậy chỉnh lại y phục.

Chờ sau khi MC đọc tên của ba người, Tiết Lam một tay kéo Thời Chí, một tay kéo Thịnh Lâm, bước lên thảm đỏ.

Cả ba vốn là những nhân vật thu hút sự chú ý, vừa xuất hiện thì cánh ký giả trước thảm đỏ liền “tách tách tách” nhấn nút chụp trong tay lia lịa, ánh sáng càng chói lóa vô cùng, Tiết Lam nhất thời có cảm giác mắt mình sắp mù luôn rồi.

Thời Chí vốn đứng ở vị trí rìa ngoài cùng, sau khi để ý thấy sự khác thường của Tiết Lam thì anh theo phản xạ nghiêng người che cho cô.

Họ rất nhanh đã bước tới vị trí của MC, sau khi ký tên lên tường thì cả ba chiếu theo hướng dẫn của MC đứng ở vị trí chính giữa thảm đỏ, để các vị ký giả chụp ảnh.

Ba người lúc này đang đứng trước camera của phòng livestream chính, fan ở phòng livestream phụ vừa rồi cũng ùa tới, cộng thêm các khán giả khác đang xem hoạt động khiến phòng livestream chính nhất thời vô cùng náo nhiệt.

[Aizzz, lại là một ngày hâm mộ Tiết Lam. Trải nghiệm mỗi tay kéo một anh đẹp trai bước trên thảm đỏ thế này tui cũng muốn thử ]

[Wow wow wow, bộ lễ phục này của Lam Lam cũng đẹp quá đi, vóc dáng trước lồi sau cong đầy đủ, hâm mộ hâm mộ]

[Đệch, dáng người Thời Chí được quá đó, cảm giác rất xứng đôi với Tiết Lam]

[Dáng của Thịnh Lâm đã mắt ghê, toát lên vẻ trưởng thành trầm ổn hơn không ít]

[Đồng chí lầu trên dùng từ rất chuẩn nha, mới từ phòng livestream kia chạy qua, thật sự là bộ dạng khi ca ca nhà mị cãi nhau với chị gái anh ấy thì đúng thật, ba chủi là nhiều]

[Chời đất ơi, Tiết Lam, Thịnh Lâm, Thời Chí tổ hợp ba người này đỉnh của chóp, nhan sắc này, vóc dáng này, khí chất này! Hụ hụ hụ, mamy không lừa tui, quả nhiên gió tầng nào gặp mây tầng đó, người đẹp sẽ chơi chung với người đẹp!]

[Mạn phép hỏi một câu, là mị nhìn nhầm rồi hỉ, mới rồi trong lúc đi thảm đỏ có phải Thời Chí chắn ánh sáng cho Tiết Lam hông]

[Chị em lầu trên, đồng chí không nhìn lầm đâu, ca ca nhà mình trước giờ rất gentle men]

………..

Sau khi truyền thông chụp ảnh xong thì ba người cũng không nán lại lâu, trực tiếp theo nhân viên vào hội trường.

Không chút bất ngờ, cả ba được sắp xếp ngồi chung với nhau.

Lúc này thảm đỏ vẫn tiếp tục như cũ. Những khách mời khác vẫn chưa vào hết, Tiết Lam quan sát xung quanh một vòng, trông thấy một vài gương mặt quen thuộc.

Chính là những nữ diễn viên cũng được đề cử giải nữ phụ xuất sắc nhất, sau khi thấy họ, Tiết Lam thầm thở dài trong lòng một tiếng.

Theo suy đoán trước đây của nhóm Trần tỷ, lần này Tiết Lam mười phần hết tám chín sẽ không thể thắng giải.

Dù sao trong số những người được đề cử thì nhiều người đều là nữ diễn viên phái thực lực. Cùng được đề cử, đương nhiên trước đó Tiết Lam từng xem tác phẩm mà họ được đề cử.

Nói thật, Tiết Lam cảm thấy, chỉ cần không đi cửa sau thì giải thưởng này căn bản đừng mơ tới lượt cô.

“Nè, thằng nhóc thúi, chị em hôm nay xem như là đi chung cho vui, giành giải cũng đừng hòng nghĩ. Em phải phấn đấu cho nhà chúng ta, giành lấy giải thưởng rạng rỡ tổ tông nhé.” Tiết Lam nói.

Thịnh Lâm lườm cô một cái, sau đó lại liếc nhìn Thời Chí, nói: “You thấy có khả năng không? Giống you thôi, hôm nay tôi cũng đi chung cho vui, hết phim.”

Cậu vẫn rất chi biết thân biết phận mình, mặc dù biểu hiện trong không tệ, nhưng có Thời Chí ở đây, ít ra lần này cũng đừng mơ, lần tới đi.

Tiết Lam nghĩ thấy cũng đúng, chẳng qua ngoài miệng vẫn phải an ủi dăm câu, “Haizz, em cũng không cần tự ti vậy mà, thật ra diễn xuất của em trong cũng tốt lắm, chị xem mà hết sức bất ngờ đó.”

Thịnh Lâm quay qua nhìn Tiết Lam, hỏi: “Vậy you cảm thấy, hai chúng tôi ai càng có hi vọng được giải hơn?”

Tiết Lam suy tư trong giây lát rồi vẫn thành thật trả lời: “Vậy thì vẫn là Thời Chí, em còn kém hơn một chút.”

Thịnh Lâm: “……..”

Thế ra mấy lời cô nói vừa rồi nhảm nhí cỡ nào chứ hả!

“Có điều em cũng đừng nản chí, sau này diễn cho thật tốt, giành giải cũng là chuyện sớm muộn thôi.”

Dứt lời, Tiết Lam còn vỗ vỗ vai Thịnh Lâm, vẻ mặt khen ngợi: “Không phải lần trước em nói muốn tặng chị gì đó sao, vậy đợi em sang năm giành giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất tặng chị, năm sau chưa được thì năm sau nữa cũng ok, chị thích cup thưởng, cố lên, chị tin ở em!”



Thịnh Lâm liếc cô một cái, “Stop, you không thể tự mình cố gắng rồi giành cúp về, không phải là được rồi à.”

Tiết Lam không nghĩ vậy: “Nói nhảm, có thể giống nhau sao, chị có cố gắng thế nào cũng không thể ôm cúp nam diễn viên chính xuất sắc nhất được.”

Câu này Thịnh Lâm không cách nào phản bác, tiện mồm lẩm bẩm một câu: “You đã muốn thế thì sao không tìm bạn trai của you mà đòi, chăm chăm vào giải thưởng mà tôi không thể giành được làm gì chứ.”

Tiết Lam: “……..”

Hừ, thằng nhóc thúi không biết điều, cô như vậy không phải là vì muốn cổ vũ nó à!

Thời Chí nhìn Tiết Lam, cười nói: “Các hạng mục giải thưởng hàng năm đều có khả năng thay đổi, cho nên hôm nay ai có thể thắng giải đều không nói chắc được, anh không cách nào hứa với em.”

“Có điều nếu như em thích, giải thưởng trong nhà anh đều có thể cho em, sau này lại giành thêm giải cũng cho em hết.”

Tiết Lam sửng sốt, kế đó thì mỉm cười như cô ngốc. Nếu không phải tình huống không cho phép thì đoán chừng cô sớm đã lao vào lòng Thời Chí.

Thịnh Lâm nhìn hai người họ bằng vẻ ghét bỏ, cảnh cáo nói: “Tôi nói nè, hai người đủ rồi đó, đang ở bên ngoài, cẩn thận tai vách mạch rừng!”



Rất nhanh MC đã bước lên sân khấu, hoạt động bắt đầu.

Sau lời chào mở màn thì bước vào nội dung chính thức, bắt đầu trao giải.

Như Tiết Lam dự đoán, lần này quả nhiên cô chỉ tham gia cho vui, hạng mục nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất cuối cùng được trao cho một nữ diễn viên khá có thực lực trong giới.

Bộ phim đó Tiết Lam cũng có xem, quả thực diễn tốt vô cùng, ít nhất tốt hơn cô nhiều, danh đúng với thực.

Có điều có thể được đề cử thì Tiết Lam cũng đã rất mãn nguyện. Dù sao trong giới có một quy tắc bất thành văn, hạng mục quan trọng thế này, được đề cử tức là đã được công nhận.

Lúc nữ diễn viễn đó lên sân khấu nhận giải, theo lệ thì những người được đề cử khác cũng sẽ có ống kính lia qua, chỉ là lúc ống kính chĩa về phía Tiết Lam thì thời gian dừng lại rõ ràng lâu hơn một chút.

Trên mặt Tiết Lam là nụ cười đúng mực, thành tâm vỗ tay chúc mừng cho nữ diễn viên thắng giải ấy.

Trên comment trong phòng livestream chính, các fan bắt đầu nhao nhao an ủi Tiết Lam.

“Lam Lam, không sao, chị đã rất giỏi rồi, chúng ta quay phim thật tốt, sang năm cố gắng giành giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất]

[Lam Lam, không sao, được đề cử tức là đã công nhận, dù thế nào đi nữa, trong lòng em chị là số dzách]

[Huhuhu, lẽ nào có một mình mị mê muội trước nhan sắc của Lam Lam không cách nào thoát ra hở….]

Sau khi trao xong hạng mục nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất là giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, cuối cùng tới hạng mục giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất.

Được đề cử giải này tổng cộng có năm người, ngoại trừ Thịnh Lâm và Thời Chí, ba người khác cũng là diễn viên rất có thực lực. Chẳng qua, cuối cùng vẫn là Thời Chí giành được giải thưởng hạng mục giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất này.

Diễn xuất của Thời Chí quá mức rõ ràng, là tác phẩm đầu tiên của anh trong mảng phim truyền hình sau khi thắng giải ảnh đề, diễn xuất trong phim cũng tinh tế xuất sắc.

Nói tóm lại, Thời Chí thắng giải là lẽ đương nhiên.

Thật ra trong giới vẫn luôn có một suy nghĩ, chính là giới điện ảnh bình thường sẽ không hạ thấp thân phận đi đóng phim truyền hình, nhưng Thời Chí lại là một ngoại lệ.

Sau khi anh giành giải ảnh đế thì trực tiếp vào đoàn phim truyền hình, người trong giới đều biết, Thời Chí trước giờ quay phim đều chỉ chú trọng kịch bản và nhân vật.

Nguyên tắc nhận phim của anh vẫn luôn không hề để ý là điện ảnh hay là truyền hình, bất kể là vai chính hay vai phụ, chỉ cần nhân vật đủ sức hấp dẫn anh thì anh sẽ diễn.

Nhớ lúc vừa khai máy, có một ký giả lúc phỏng vấn Thời Chí đã hỏi anh, vì sao muốn hạ thấp thân phận, tham gia đóng phim truyền hình?

Câu trả lời lúc đó của Thời Chí là, tôi không có thân phận nào cả, tôi chỉ phụ trách diễn giải nhân vật.

Lúc Thời Chí chuẩn bị đứng dậy lên sân khấu nhận giải, MC trên đài bỗng tuyên bố một nam chính xuất sắc nhất khác, Thịnh Lâm!

Trên đài dưới đài, hiện trường lẫn phòng livestream đều đồng loạt ồ lên, hạng mục nam chính xuất sắc nhất lần này có những hai người!

Tiết Lam ngây ra, tình huống thế này cô quả thực không ngờ tới, chẳng qua rất nhanh cô đã lấy lại tỉnh táo, bắt đầu cùng với những người khác trong hội trường cật lực vỗ tay BỘP BỘP BỘP.

[Hahaha, vẻ mặt “em trai tui rạng rỡ tổ tông rồi” của Tiết Lam sắp khiến tui cười ngất]

[Đệch, Tiết Lam vỗ tay giống như hải cẩu này, thiệt không ai sánh bằng rồi]

[AAAAAAAAAAA, ca ca nhà mị thắng giải rồi, nam chính xuất sắc nhất đó, không được, mị khóc mất rồi]

Rõ ràng Thịnh Lâm cũng không ngờ mình sẽ giành giải, ngây ra trong phút chốc mới lấy lại phản ứng, so ra bình tĩnh hơn Tiết Lam nhiều.

Trong tiếng chúc mừng của MC, Thịnh Lâm và Thời Chí cùng lên sân khấu nhận giải.

Lúc này, comment trong phòng livestream chính đã bị fan Lâm, only Chí và Thiên nhân bao thầu.

[Cp tui ship quả nhiên là thật, cùng nhau nhận giải cùng nhau bước trên đường gấm hoa, oaoaoaoa, tui thích dạng song A này]

[Vãi chưởng, hai người này đi cùng nhau cũng bổ con mắt quá đi, gương mặt này vòng eo này chân dài này, đỉnh của chóp]

[Fan Lâm chúc mừng Thịnh Lâm đoạt giải, nở mày nở mặt]

[Only Chí chúc mừng Thời Chí thắng giải, nở mày nở mặt]

[Nhóm Thiên nhân chúc mừng Thời Chí và Thịnh Lâm đạt giải, nở mày nở mặt hai bên]

……

Sau khi hai người lên sân khấu, nhận giải thưởng, tiếp theo bắt đầu phát biểu cảm xúc thắng giải.

Tiết Lam ở dưới xem mà mặt mày hưng phấn, quả thật so với mình đoạt giải còn tự hào hơn, ngay cả quản lý biểu cảm cơ bản cũng quên mất.

Chẳng qua nghĩ thử cũng đúng, hai người trên sân khấu, một là bạn trai cô, một là em trai cô, xin hỏi, đổi thành người khác có ngủ cũng sẽ kích động đấy nhé.

Rất nhanh hai người đã nhận giải xong, từ trên sân khấu đi xuống. Lúc cô vừa định chúc mừng họ thì Thịnh Lâm bỗng nhét cúp thưởng cho cô.

Tiết Lam ngơ ngác, một giây sau, trước mặt lại nhiều thêm một chiếc cúp…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.