Tác giả: Xuân Nhật Phụ Huyên
Editor: Xoài
***
Chương 27:
Dạo này Tưởng Dung được tưới đẫm...
***
Một lát sau có mấy người lái xe tới, nhấc Triệu Nhất đang nằm ngang ngoài cửa đi. Tưởng Dung nhìn ra phía ngoài không ngừng, Viên Việt bắt lấy cằm cậu, giữ đầu cậu cố định, tay kia bôi thuốc lên vết thương ở thái dương cho cậu.
Vu Tiểu Lân bị dọa sợ, Hứa Nhất Tâm đưa cô bé về nhà, trong quán chỉ còn lại hai người Viên Việt và Tưởng Dung.
Viên Việt ra sức nhéo nhéo quai hàm Tưởng Dung, nói: "Im nào đừng nhúc nhích, thuốc dính hết lên tóc rồi, tự mình vén tóc mái lên đi."
Tưởng Dung ngoan ngoãn không động đậy, hất mái tóc ngang trán lên giữ lấy, tự lầm bầm: "Hình như tóc dài quá, sắp hết xoăn mất rồi."
Viên Việt liếc nhìn cậu, nói: "Hửm, tóc em là xoăn tự nhiên cơ mà?"
Tưởng Dung: "Sao mà được, phải uốn chứ."
Viên Việt: "..."
Tưởng Dung vừa gẩy gẩy tóc vừa nói: "Nhan sắc ngoại hình cũng phải chú trọng, màu này gọi là nâu lanh đó, đẹp đúng không."
Viên Việt: "Nhuộm tóc uốn tóc, thầy cô của tụi em không quản à?"
Tưởng Dung nhún vai: "Giáo viên cho rằng em là con lai, ai bảo em có một đứa em là con lai chứ."
Viên Việt cẩn thận bôi thuốc cho cậu, dán một miếng băng gạc lên để đề phòng tóc cậu dính vào thuốc, sắp xếp lại hòm thuốc cho gọn gàng. Nhớ có lần Tần Anh từng kể sơ qua về tình huống gia đình Tưởng Dung, Tưởng Dung và em trai mang dòng máu lai của cậu là cùng mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/shangri-la/884254/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.