Tác giả: Xuân Nhật Phụ Huyên
Editor: Xoài
***
Chương 10:
Có khi mặt dày mày dạn dán tới, có khi lại sợ hãi làm phiền người khác...
***
Lúc Viên Việt tỉnh lại lần nữa, tay vắt sang bên cạnh, phát hiện nửa giường bên kia trống trơn, còn lưu lại chút nhiệt độ, chăn bông được đắp cẩn thận trên người mình.
Kéo rèm cửa dày nặng màu xám ra, dưới lầu có tiếng hát truyền tới.
Dép lê bị đá đi tận đâu không tìm thấy, Viên Việt đi chân đất xuống cầu thang.
Tưởng Dung đang nấu cho mình một nồi cháo hoa ở dưới nhà, tai nghe đang nhét trong tai phát một ca khúc, cậu hứng lên hát thành tiếng, càng hát càng lớn, nhưng hơi hơi lạc giọng, hát tiếng Quảng Đông cũng không chuẩn, Viên Việt đứng ở chiếu nghỉ cầu thang nghe mấy hồi cũng không nghe ra là bài gì.
Khi hát đến hăng hái, một tay quơ lấy chai xì dầu đưa lên miệng làm micro, một tay khác vẫn kẹp nhiệt kế trong nách.
Viên Việt đi thẳng vào phòng tắm rửa mặt, lúc đi ngang qua chỗ Tưởng Dung, anh tiện tay kéo tai nghe bên trái của cậu xuống. Tưởng Dung bị lôi tuột ra khỏi thế giới riêng với giọng ca oanh vàng của mình, ngượng ngùng bỏ chai xì dầu xuống, vì cậu biết Viên Việt biết hát, còn hát rất hay, còn cậu thì ngũ âm không được đầy đủ cho lắm.
Nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi, bởi dù sao thì tâm tình cậu vẫn nhảy nhót cực kỳ, có gì khiến người ta phấn khởi hơn việc được tỉnh lại trên giường của Viên Việt vào buổi sáng chứ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/shangri-la/884237/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.