Hai bát mì trên bàn vẫn đương tỏa khói.
Nhậm Lung ăn mặc chỉnh tề, lách tới đằng sau tôi, trong không khí dường như thêm cả mùi nước dưỡng sau cạo râu.
Tôi đang ở phòng bếp cọ nồi, Nhậm Lung đột nhiên tiến lên một bước, khoảng cách này gần quá, giọng nói vừa trầm thấp vừa êm tai của anh quanh quẩn bên tai tôi.
“Tốt bụng đấy.”
Giọng nói ấy khiến cả người tôi cứng ngắc, động tác trong tay cũng dừng lại, thân người tôi bất giác dán lấy cái bồn nước phía trước.
“Anh Lung, ờm… mì trên bàn kìa, anh mau ăn đi.”
“Dạo này em làm chuyện gì xấu à?”
“Hừ, em có thể làm được gì? Em căn chính miêu hồng[1] lắm đấy.”
[1] Căn chính miêu hồng: chỉ những người có xuất thân gia đình tốt, là một cách nói trong thời kì cách mạng văn hóa
“Vậy sao em sợ anh thế?”
“Làm gì có…”
Tôi cúi đầu nhìn cái nồi trong bồn rửa chén, nhiệt độ trên người anh thuận theo sống lưng tôi truyền tới, mặt tôi lập tức nóng hôi hổi.
Tôi bỗng quay lại, nghiêng người lách qua người anh, chạy một mạch đến bàn ăn, ngồi trên ghế, động tác cực kì liền mạch.
“Qua đây ăn cơm thôi, anh Lung.”
Tôi nghe thấy tiếng bước chân chậm rãi của anh.
Bỗng nhiên, một bàn tay niết lấy vành tai tôi, niết hơi mạnh làm tai tôi đau, anh ấy xách tôi lên khỏi cái ghế.
“A a a —”
“Cho em một cơ hội nữa, nói thật đi.”
Tôi nắm chặt lấy cái tay đang nhéo tai tôi của anh: “Anh ơi! Anh ơi! Em sai rồi! Thì là, thì là dạo này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sexsomnia/1160819/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.