“Chịu tỉnh rồi à, hửm?” Ivan vừa cười vừa nâng mắt nhìn Mạc Tử Mộc. Cậu đành hít sâu một hơi, cố gắng gỡ tay hắn ra hòng khép chân lại, thế nhưng có vận sức đến mấy vẫn không hiệu quả, trong khi kẻ kia chỉ cười tà tà bất động. Sau cuối, cậu đơn giản ngã vật xuống gối, nhắm mắt cóc thèm nhìn nữa.
Ivan cười cười, tiếp tục khiêu khích cậu bằng những cái hôn mút, cậu rên lên, buộc lòng phải mở mắt nói lớn, “Đủ rồi, tôi nói đủ rồi!”
“Em nói là hôm nay em sướng lắm chứ gì?” Cặp mắt sâu trũng của Ivan nhìn cậu ra chiều buồn cười.
Mạc Tử Mộc im bặt hồi chốc rồi mới phải ừ một tiếng thỏa hiệp. Trông thấy cái ánh mắt vừa cợt nhả vừa không chút nào đứng đắn của hắn, cậu bị chọc giận bèn quát, “Tôi sướng đấy, được chưa? Rõ là đồ đểu!”
Ivan càng cười tợn, đè lên người cậu, chóp mũi đụng chóp mũi. Hắn khẽ khàng nói, “Seven, em phải công nhận đi, anh đểu nhưng mà em lại thích thằng đểu là anh à nha! Em muốn làm tình với anh, muốn muốn muốn quá trời! Nó là sự thật!”
“Tự sướng!” Mạc Tử Mộc chỉ hừ lạnh.
“Mỗi lần em nằm mơ về chuyện đó bộ không phải đều mơ thấy anh là đối tượng lý tưởng của em à? Em gọi tên anh, tưởng tượng đang quan hệ với anh…”
“Lẽ nào anh chưa bao giờ mộng tinh?” Mặt Mạc Tử Mộc đỏ lựng, dù cậu có ráng bình tĩnh đến mấy song chính tiếng rên rỉ vô thức mới nãy đã vén bức màn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/seven/1907702/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.