Chỉ thấy ánh sáng xanh dương bao bọc cả người của Sesshomaru, sau đó chuyển sang màu đỏ ánh vàng như một ngọn lửa. Ta thử chạm tay vào nó liền bị hất văng. Rốt cuộc là chuyện gì? Đây vốn là hiện tượng thanh kiếm phản chủ mà...
Kiếm cũng có linh tính, dù nhận chủ sau này nó thấy không hợp cũng có thể tự mình giải khai, lúc đó nó sẽ quay lại thành một thanh kiếm rỉ sắt không thể sử dụng được nữa. Đó vốn là cái mà ta thích nhất sau khi tiến vào thế giới này, nó không còn là một vũ khí lạnh nữa mà còn là đồng bạn, cũng có cốt khí. Nó làm ta liên tưởng đến mấy bộ kiếm hiệp những người phiêu phiêu như trích tiên sử dụng kiếm có thể tăng thêm vẻ thanh cao của mình.
Kiếm có thể dùng để bảo vệ, cũng có thể dùng nó giết người, nếu như nó không có linh tính không thể nhận được rằng mình đang làm gì, chủ nhân nó sau khi có được sự lực lượng của nó có tiến vào ma đạo hay không thì nó chỉ là một thứ rác rưởi thôi, nó không còn là kiếm nữa...
Cho dù cốt truyện thay đổi thì việc Thiên Sinh Nha lúc trước đã nhận Sesshomaru là chủ nhân xảy ra rất lâu rồi mà. Ta tin chắc với tính cách của hắn thì Thiên Sinh Nha cũng phải biết hơn nữa ngoài đem nó cứu Rin ra hắn chẳng sử dụng nó. Điều gì khiến nó bất mãn?
Thiên Sinh Nha lúc này phát ra vầng hào quang chói mắt, khiến ta phải nhắm mắt lại. Khi mở mắt ra ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sesshomaru-ta-yeu-nguoi-co-duoc-khong/3053209/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.