Sau một thời gian ta cũng đã đến trung tâm của đảo. Phần trung tâm đảo nhô cao giúp ta có thể nhìn bao quát hết toàn đảo nhưng vẫn không thấy gì cả. Không lẽ ta và hắn cứ kẹt mãi ở chỗ này không có chỗ ra hay sao. Ta sắp bị nướng đến két lẹt rồi, nóng không tưởng nổi.
- Ha... ha... ha...
Tiếng cười cất lên quanh quẩn, vang vọng. Ta kìm nén xúc động muốn chửi người, nóng muốn chết cười cái gì mà cười không biết. Một bóng trắng xuất hiện trước mặt ta, may mà ta lại không sợ ma nếu không thì chết khiếp mất.
- Này, lão nhân kia. Cười cái gì vậy.
- Muốn ra khỏi nơi này? Muốn có sức mạnh vượt bậc?
- Tất nhiên.
- Vậy thì nhảy đi...
Lão nhân giơ tay lên, cách ta hơn một cánh tay, đất bắt đầu từ từ sụp xuống, chìm nghỉm dưới đống nham thạch. Huyền lực của Sesshomaru cũng bị phong ấn lại làm cho chân ta và hắn tiếp xúc trực tiếp với đất trên đảo.
- Nhảy thì nhảy...
Ta không tin nơi này có thể chôn vùi cuộc đời ta. Một đống nham thạch thôi mà, ta sợ chắc. Lúc trước bao gian nguy ta cũng đã vượt qua, hai đời chỉ chết vì chuyện không đáng. Hơn nữa, nếu đã bảo ta nhảy thì tất nhiên phải có nguyên nhân gì đó, ta không tin hắn lại muốn giết chết người khác theo cách vớ vẩn như vậy.
- Ngươi không sợ? Có thể chết đấy...
- Lắm lời.
Ta cùng Sesshomaru không đợi hắn nói hết mà nhảy ngay vào phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sesshomaru-ta-yeu-nguoi-co-duoc-khong/3053197/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.