*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc xuống khỏi máy bay, Triệu Văn đã sớm lái xe đến đón, Dylan lập tức mở điện thoại, vừa lên xe vừa gọi lại cho Chu Thụy, thế nhưng lần này chuông vang một lúc lâu mà vẫn không có ai bắt máy, cứ thế mấy lần, Dylan gấp muốn điên, rõ ràng đã có chuyện gì đó xảy ra mà anh không biết, ngay khi sắp chạm đến giới hạn của anh thì rốt cuộc điện thoại cũng thông.
“Alo.”
“Thụy, em muốn hù chết tôi sao?”
“Em…”
“Vì sao không bắt máy?”
“Em… đang tắm, không nghe thấy chuông điên thoại.” Chu Thụy nói dối, thực ra cậu biết anh đã về đến, không dám nghe. Nhưng… rốt cuộc cậu cũng không kiềm được mà bắt máy. Trong giọng nói có chút buồn bã. Hiển nhiên, chút buồn bã đó không qua được tai anh.
“Thụy, em nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Chu Thụy ở đầu dây bên kia không biết phải mở miệng thế nào, những ngày qua cậu đã suy nghĩ rất nhiều, về mối quan hệ này, cậu cảm thấy cách tốt nhất chính là hỏi thẳng anh về cô gái kia, hỏi rằng người nọ có phải là bạn gái của anh? Hỏi rằng cậu có còn được ở bên anh không? Nhưng mà cậu rất sợ, sợ câu trả lời của anh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/series-gia-toc-sullivan-ban-tinh-cua-toi-la-ma-ca-rong/1321206/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.