“Hai người phụ nữ? Tôi có hai người phụ nữ từ bao giờ? Chắc chắn em có hiểu lầm gì tôi rồi!” Người đàn ông nhanh chóng giải thích: “Ngay cả khi em muốn kết án t,ử cho tôi thì cũng phải nói rõ tôi phạm phải tội gì chứ?”
“Anh không phạm tội gì cả. Chính tôi mới là người sai trong mối quan hệ này. Tôi mới là người phải rời đi để anh có hạnh phúc mới.”
“Tôi làm sao hạnh phúc nếu như không có em, hả, nghe không? Hạnh phúc mới ở đâu?”
“Hạnh phúc giữa anh và người sẽ mặc chiếc váy cưới đó!” Cuối cùng cô vẫn phải nói thẳng ra với hắn, tiếng khóc càng lớn hơn và cô chỉ tay về phía phòng cuối cùng trong hành lang.
Người đàn ông hoang mang: “Em đã… thấy nó rồi sao?”
“Phải. Tôi đã thấy rồi!” Cô đau đớn gật đầu: “Cùng với đôi dép màu hồng ở dưới nữa.” Cô ngước mặt lên nhìn người đàn ông trước mặt, nước mắt trên mặt ngày càng nhiều: “Anh có thể làm được gì cho tôi chứ? Đồ cặn bã!”
Chiếc váy cưới đó đã mang đến cho cô sự đả kích vô cùng lớn, lớn đến nỗi cảm xúc của cô trở nên hỗn lợn, lời nói ra cũng sắp mất kiểm soát.
Nghe lời nói của cô, hắn cảm thấy nhẹ nhõm. Đặt tay lên trên eo cô, toàn bộ cơ mặt lúc này mới bắt đầu được giãn ra: “Em cãi nhau với tôi vì chuyện này sao?”
“Tôi cãi nhau với anh vì chuyện này? Đúng, đúng, tôi làm gì có tư cách để cãi nhau với anh. Tôi rất xin lỗi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-toi-la-ten-bien-thai/3476336/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.