“Anh nghiêm túc đấy à?” Cô quay mặt sang, hỏi một cách yếu ớt.
Anh ta mỉm cười: “Thực ra, đôi khi, bản thân đàn ông không biết họ đang làm gì. Không phải có câu nói suy nghĩ của đàn ông và phụ nữ luôn bị ngăn cách bởi một thiên hà sao? Chưa kể đến một người đàn ông như hắn ta.”
Cô giật giật khóe miệng, không có tâm tư để có thể trưng ra sắc mặt thoải mái hơn.
“Tôi đã nghe nói về gia đình của cô.” Khi người đàn ông nhìn thấy vẻ ngoài ủ rũ của cô, anh ta nhanh chóng đổi sang một chủ đề khác: “Vì vậy, tôi có thể hiểu tại sao cô sẵn sàng nhượng bộ hắn ta.”
“Buồn cười không?” Cô trào phúng chính mình. Có lẽ thấy cô như thế nên hắn mới nhàm chán, phải không? Cô không tức giận, không có cá tính. Không có thứ sức sống mà cô nên có ở cái tuổi này.
Người bên cạnh hoàn toàn bị phớt lờ, nhướng mày bất lực. “Thực ra, cô không cần phải hỏi như vậy. Nếu cô cần bất kỳ sự giúp đỡ nào, có thể đến gặp tôi.”
Anh ta đưa danh thiếp. “Tôi có thể cung cấp cho cô bất kỳ sự hỗ trợ nào cô muốn, hoàn toàn miễn phí.”
“Tại sao?” Cô cầm lấy tấm danh thiếp vàng cao cấp, đầu chấn động, nói ra thắc mắc: “Anh và tôi không có quan hệ gì.”
“Cô sai rồi.” Hắn lộ ra một nụ cười xảo quyệt nơi khóe miệng, như thể để cho thấy con át chủ bài cuối cùng. “Cô có thể hỏi mẹ mình. Dì tôi và bà ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-toi-la-ten-bien-thai/3476330/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.