Ở tuổi 24, Thái Phong có trong tay địa vị, danh vọng, tiền bạc…
Còn Lam Châu, cô có cái gì để tương xứng với cháu trai của một gia đình tài phiệt nổi tiếng nhiều đời.
Ngay chính bản thân Lam Châu còn không thể chấp nhận được cuộc hôn nhân này, một chàng trai hoàn hảo về mọi mặt, anh có quá nhiều sự lựa chọn để đặt ra một yêu cầu cao. Vậy với một cô gái đến tiêu chuẩn còn thấp hơn cả mực nước biển như cô thì chuyện này thật khó tin và viễn vong.
Nhấp một ngụp nước, Lam Châu vẫn lặng im, cô chẳng biết phải nói gì làm gì trong trường hợp Lưu phu nhân đề cập đến chuyện *môn đăng hộ đối*, sẽ chẳng có mẹ chồng nào không tò mò về cô gái mà con trai mình đã chọn.
- “Mệt mỏi không cháu?”
Mệt mỏi! Ý của Lưu phu nhân là gì? Có phải cô đã sơ ý bỏ qua từ ngữ nào đó trong câu hỏi ấy để nó trở nên thật khó hiểu.
Lưu phu nhân điềm tĩnh, gương mặt phúc hậu bất giác mỉm cười nhẹ, bà nhận thấy sự lúng túng lẫn lo lắng trên gương mặt Lam Châu, đâu đó hiện ra hình ảnh của bà trước kia, là lần đầu tiên bà gặp gỡ bà nội của Thái Phong.
- “Dạ…! Cháu vẫn chưa hiểu câu hỏi của Bác ạ!”
- “Vì phải quen một người như Thái Phong”
Một giọt mồ hôi vừa rơi xuống, giờ thì Lam Châu đã hiểu được nội dung đầy đủ của câu hỏi ngắt quãng ấy.
Nếu cuộc hôn nhân này là thật thì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-toi-la-ban-hoc/1897753/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.